Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 343: Gán Nợ

Chương 343: Gán NợChương 343: Gán Nợ
Tô Niệm Tinh nói lời cảm ơn với các hàng xóm đã lên tiếng thay mình: "Lần này quả thật bói không được chuẩn đến vậy, tôi sẽ trả tiền cho bà."
Cô đi đến trước quầy thu ngân đếm tiên, đúng lúc ấy có một người đàn ông chạy từ bên ngoài vào, vội vàng hô lớn với bà ba: "Bà ba, mau về đi kìa, có người đang đập cửa nhà bà, ném hết đồ của bà ra ngoài rồi."
Bà ba võ tay đốp một cái: "Ai thế? Ai mà lại thiếu đạo đức như vậy, tôi vừa mới mất con trai mà bọn họ đã dám bắt nạt một bà già như tôi rồi à."
Bà ta chen ra khỏi đám đông và lao ra ngoài, những hàng xóm láng giềng khác cũng vội đuổi theo phía sau.
Tô Niệm Tinh cũng muốn biết rốt cuộc quẻ tượng của cô xảy ra vấn đề ở chỗ nào, vì thế cũng bám theo đẳng sau đi xem náo nhiệt.
Đến trước cửa nhà bà ba, trong hàng lang chen chúc chật kín toàn người với người.
Bà ba lách người đến bên cạnh cửa, giang hai tay ra chặn trước cửa nhà và gào lên với người đàn ông đang đập cửa: "Các người làm gì thế hả? Tại sao lại muốn phá nhà tôi?"
Người đàn ông dẫn đầu giơ giấy chứng nhận của mình ra: "Nhìn thấy chưa? Con trai bà đã thế chấp căn nhà này cho tôi rồi, giấy trắng mực đen rõ rành rành ra đây, chúng tôi từ công ty bất động sản chính quy, có tư chất hợp pháp đấy nhé."
Bà ba nhìn giấy chứng nhận của anh ta, vì không biết chữ nên chỉ liếc nhìn thoáng qua một cái rồi hỏi người bên cạnh: "Này ông, ông xem giúp tôi cái giấy chứng nhận này của anh ta có phải giả không?” Vị hàng xóm bên cạnh lập tức xem giúp bà ta: "Mấy giấy tờ này của người ta đúng là thật đấy, Sơn Tử quả thật đã thế chấp căn nhà cho anh ta rồi."
Trong lòng bà ba căng thẳng không thôi, Sơn Tử thế chấp căn nhà từ khi nào, sao bà ta lại không biết.
Người đàn ông dẫn đầu cướp giấy chứng nhận của mình về rồi vung tay hô: "Các anh em, khởi công cho tôi, dọn sạch toàn bộ đồ bên trong ra ngoài."
Mười mấy người đàn ông giơ nắm đấm lên cao, hưởng ứng: "Lên lên lên!"
Bà ba bị tiếng hét to đinh tai nhức óc của bọn họ làm cho sợ gần chết.
Tô Niệm Tinh chen đến trước mặt hỏi bà ta rằng căn nhà này đứng tên ai?
Bà ba hơi sững sờ, lúc này mới chợt nhớ ra căn nhà này là nhà của bà ta và chồng cùng nhau mua, cũng là chốn ở duy nhất của bà ta. Đột nhiên bà ta phúc đến thì lòng sáng ra, vội cao giọng gào lên một tiếng: "Đây là nhà của tôi, Sơn Tử không có tư cách thế chấp. Các người muốn tiền thì xuống dưới tìm nó mà đòi, bằng không, tôi sẽ tố cáo các người xâm phạm gia cư bất hợp pháp."
Bà ba cũng coi như hiểu một chút luật pháp, nhưng kết quả lại khiến bà ta thất vọng rồi.
Người đàn ông dẫn đầu lấy một chiếc vali câm tay ra: "Đây là giấy tờ nhà của căn nhà này, mỗi một bản đều có chữ ký của con trai bà, chúng tôi cũng đã xem qua người mua căn nhà này được viết là tên của Sơn Tử. Này bà già, bà đừng có ỷ vào lớn tuổi mà muốn làm gì thì làm nhé."
Trong lòng bà ba vô cùng hoảng hốt.
Tô Niệm Tinh cũng hơi ngạc nhiên, cô nhìn về phía bà ta: "Không phải bà nói căn nhà là của bà hay sao?" Bà ba cũng bắt đầu hồ đồ luôn rồi.
Giấy tờ nhà vẫn còn cất ở trong nhà bà ta cơ mà, làm sao có khả năng lại nằm trong tay anh ta được cơ chứ?
Hơn nữa, người đứng tên còn đổi thành tên của Sơn Tử luôn?
Bà ta đẩy đám đông ra: "Giấy từ của cậu chắc chắn là giả rồi, của tôi mới là thật, để tôi vào trong tìm cho các người xem."
Người đàn ông dẫn đầu ra hiệu cho các anh em tránh ra: "Cứ để bà ta vào, chúng ta cùng nhau tới cục quản lý nhà và thị trường bất động sản."
Bà ba mở cửa rồi nhanh chóng lấy giấy tờ nhà của mình ra.
Tô Niệm Tinh chưa từng mua nhà ở Hương Giang nên thật sự không biết hóa ra ở Hương Giang không có sổ đỏ, bọn họ có giấy tờ nhà, cho dù là căn nhà sang tay lần đầu tiên hay là nhà sang tay lân thứ n thì một chồng văn tự xấp dày cộp cũng chỉ là giấy tờ nhà.
Nhưng trong các hàng xóm cũng có người làm nghề môi giới bất động sản, lập tức đề nghị được xem giúp bà ba.
Đều là hàng xóm lâu năm suốt mấy chục năm trời rồi hiển nhiên bà ba cũng tin tưởng đối phương, vì thế bà ta đưa giấy tờ nhờ cho anh ta: "Lâm Tử, nhà của tôi không thành vấn đề chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận