Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 697: Bà Ấy Thật Sự Rất Yêu Con Gái Mình

Chương 697: Bà Ấy Thật Sự Rất Yêu Con Gái MìnhChương 697: Bà Ấy Thật Sự Rất Yêu Con Gái Mình
Lily đã không thể kiềm chế được nước mắt nữa, cô ta nên khóc bởi vì dù sao cô ta cũng đã tìm thấy được mẹ ruột của mình rồi.
Suốt nhiều năm nay ăn nhờ ở đậu, cô ta sống thật sự rất khổ sở. Đây chính là nguyên do tại sao cô ta lại thích đến nhà cô Châu như thế, bởi vì cô Châu có cảm giác của một người mẹ.
Hai mẹ con ôm nhau khóc tức tưởi, cô Châu giải quyết xong được một tâm sự khiến tâm trạng thoải mái hơn hẳn. Con người cũng đã cởi mở hơn rất nhiều, ngay cả nếp nhăn trên gương mặt cũng đã giãn dần ra.
Bà ta nắm tay của Lily: "Đi! Chúng ta đi tìm cha con, ông ấy chính là luật sư, nhất định có thể thắng vụ kiện này."
Lily có hơi cự nự, há miệng muốn nói gì đó, nhưng cô Châu lại vỗ vào tay cô ta: "Chuyện này con đừng quản, nếu không kiện lên tòa thì sau này bọn họ đều sẽ dùng đạo đức để trói buộc con, bắt con phải nuôi bọn họ đến cuối đời. Thế này không được, con gái mẹ tuyệt đối không thể bị bọn họ bắt nạt như vậy được."
Cô Châu vừa rồi còn đi đường với vẻ yếu ớt, cần có người dìu đỡ mà bây giờ lại oai phong lẫm liệt như một chiến binh mặc áo giáp sắt vậy.
Lily quay đầu nhìn về phía Tô Niệm Tinh rồi nhanh chóng bị người phụ nữ kéo đi.
A Hỉ tấm tắc thở dài: "Làm mẹ mà cứng rắn, hông lập tức không còn đau, chân cũng ngay lập tức không còn mỏi nữa."
Tô Niệm Tinh bật cười: "Bà ấy thật sự rất yêu con gái mình, hy vọng rằng bà ấy có thể thắng phiên tòa này." "Chắc chắn có thể rồi, bọn họ không có thủ tục nhận nuôi hợp pháp, Lily cũng không phải trẻ mồ côi, cho nên bọn họ thuộc loại bắt cóc trẻ con, phải ngồi tù."
Tô Niệm Tinh gật đầu rồi quay đầu trở về đường Paterson, buổi chiều, Quách Vân Khởi tới tìm cô và hẹn cô đến nhà hàng ăn cơm.
Tô Niệm Tinh muốn hỏi anh ta về tình hình phát triển công ty và người phụ trách là ai, còn chưa kịp đợi cô mở miệng thì Quách Vân Khởi đã quăng ngay một quả bom xuống: "Tôi sắp kết hôn rồi."
Tô Niệm Tinh trợn tròn mắt: "Hả? Sao lại đột ngột thế?"
"Cũng không đột ngột cho lắm đâu, đây chỉ là một quy trình trong vụ hợp tác giữa tôi và Trịnh thị mà thôi." Quách Vân Khởi nói với giọng bằng phẳng như thể lời mà anh ta nói ra không hề có liên quan gì đến mình vậy.
Tô Niệm Tinh đã hiểu rồi, liên hôn thương mại đây mà. Đây đúng là một cách thức hợp tác ổn định nhất. Hơn nữa, sớm muộn gì Quách Vân Khởi cũng phải tái hôn, dù sao thì anh ta cũng có nhiều tiên như thế mà lại không có người nối nghiệp, cho nên chắc chắn muốn sinh một đứa con còn thừa kế gia sản rồi.
"Sau khi kết hôn sẽ do vợ tôi quản lý công ty, tôi muốn nhờ cô bói cho tôi một quẻ xem đối phương có thể kinh doanh tốt công ty này được không?"
Báo chí Hương Giang rất thích xem ân oán hào môn, trước đây sau khi nhận được cổ phần, cô cũng đã đặc biệt tìm các bài báo về Trịnh thị.
Trịnh Ích Dân có tổng cộng bốn bà vợ, ba đứa con trai và bốn đứa con gái, cháu trai và cháu gái cũng có một đống luôn. Cô cũng không đếm cẩn thận nhưng sương sương cũng phải hai mươi mấy người.
Tô Niệm Tinh chỉ nhớ được mấy đứa cháu gái thích nổi trội và thường xuyên lên tạp chí tin đồn trong số đó, cô tò mò hỏi: "Người anh tính lấy là ai vậy?”
"Cháu gái của Trịnh Ích Dân, Trịnh tam tiểu thư Trịnh Hạm Ninh, năm nay hai mươi chín tuổi. Điều kiện của cô ấy rất tốt, đã từng du học ở nước ngoài, năng lực không thua gì mấy ông anh trai của mình, vì Trịnh Ích Dân trọng nam khinh nữ cho nên công ty vẫn luôn không có tiếng tăm gì cả.
Tôi và cô ấy liên hôn cũng là nhìn trúng năng lực cá nhân của cô ấy. Tìm một người con gái đẹp về làm vợ cũng chỉ là có thêm một người tán gia bại sản mà thôi, còn không bằng lấy một người có năng lực." Quách Vân Khởi biết khuyết điểm của bản thân ở đâu, đối với kinh thương, anh ta mù tịt chẳng biết một tí gì cả cho nên chỉ có thể giao lại công ty cho một người đáng tin tưởng để quản lý.
"Trịnh Ích Dân sẽ chuyển 3% cổ phần cho cô ấy, chỉ cần cô ấy đẻ được con cho tôi thì tôi sẽ chuyển 5% cho cô ấy"
Tô Niệm Tinh nghe được mấy lời này mà trực tiếp tặc lưỡi, hóa ra liên hôn giữa các hào môn ở Hương Giang đều phải tính toán tất cả mọi thứ một cách rõ ràng và minh bạch như thế. Có sự khác biệt rất lớn với giới phù hào của cô ở kiếp trước, nhưng cái mà mọi người bảo vệ và giữ gìn chính là tài sản trước hôn nhân kia kìa. Phỏng chừng bọn họ cũng đã ký hợp đồng trước hôn nhân, bằng không cũng sẽ không đặc biệt nhắc đến chuyện chuyển cổ phần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận