Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1205: Ông Ta Có Tới Tìm Anh Không

Chương 1205: Ông Ta Có Tới Tìm Anh KhôngChương 1205: Ông Ta Có Tới Tìm Anh Không
Đại Đao ra mở cửa, nhưng ngoài đứng ở ngoài cửa không phải giám sát Lương mà là Võ Xương Sùng.
Anh ta vuốt mồ hôi trên trán: "Đại sư, quả thật bị cô bói trúng rồi, ông chủ xưởng thân kia đã xảy ra chuyện, nghe nói là ở quặng mỏ của ông ta sập hầm, hại chết mấy công nhân."
Tô Niệm Tinh nhíu mày: "Chết người?"
Đào quặng là một công việc rất nguy hiểm, chỉ cần bất cẩn một cái là có khả năng sẽ dẫn đến sập hầm hoặc nổ ngay, đặc biệt là có rất nhiều khu quặng tư nhân không nỡ bỏ tiền ra rửa than, xác suất xảy ra chuyện rất cao.
"Lần này có mấy công nhân chết, ông chủ xưởng than sẽ phải bồi thường một khoản rất lớn." Võ Xương Sùng vẫn còn đang lẩm bẩm: "Cô bói ra được ông ta sẽ hao tài nhưng mạng người cũng không đáng giá đến hai trăm vạn."
Tô Niệm Tinh gật đầu, thời buổi này mạng người không đáng tiền thật, bồi thường một mạng người cũng chỉ mới hai vạn mà thôi, lẽ nào ông chủ xưởng than đã chặn lại rồi?"
"Ông ta có tới tìm anh không?" Cô không thể nghĩ ra được nguyên do nên thuận miệng hỏi một câu.
Võ Xương Sùng lắc đầu: "Ông ta ngồi xe lửa ngay trong đêm đến Sơn Tây để xử lý hậu xử cho mấy công nhân bỏ mạng kia, giờ cũng không có thời gian tới hỏi chuyện tôi đâu, phỏng chừng sau khi xong việc mới tới tìm tôi."
Anh ta tới nhanh mà đi cũng nhanh: "Có tin rồi tôi sẽ tiến cử cô với ông ta, ông ta có nhiều tiền như thế, nếu biết cô xem bói chuẩn như vậy chắc chắn sẽ mời cô xem quẻ." Tô Niệm Tinh bật cười: “Được đó."
Chớp mắt cái đã qua một ngày, cuối cùng thì Lâm Kiến Quốc cũng bắt được sáu tên hung thủ.
Đúng vậy, không phải chỉ có ba người.
Mới đầu, đúng là nhóm tội phạm gây án này chỉ có ba người thật, từ cô gái xinh đẹp ngồi xe dụ người đi đến vùng ngoại ô, sau khi đến nơi lại cùng đồng bọn giết chết tài xế, đến sau này vụ án được báo đài đưa tin, tài xế taxi có lòng cảnh giác nên bọn họ mới bắt đầu đi lừa tài xế lái xe riêng, vẫn do cô gái xinh đẹp dụ dỗ trước rồi thực hiện hành vi phạm tội sau.
Sau đó bọn họ càng lúc càng thuận tay, tổ đội này cũng bắt đầu mở rộng, từ ba người lên thành sáu người.
Bọn họ vận chuyển cái xe đã cướp được đến thành phố khác để bán, thời buổi này vẫn chưa có định vị GPS, thị trường xe secondhand lại giao dịch rất phức tạp cho nên cũng rất khó mà điều tra ra được chiếc xe bị mất.
Cộng thêm, xe ở thời đại này còn rất đắt, một chiếc xe ít nhất có thể bán được với giá mấy vạn, chia cho cả đám thì mỗi người cũng có thể nhận được hơn một vạn. Trong khi tiền lương một tháng của công nhân mới có mấy trăm đồng thôi, hơn một vạn đã được tính là cái giá trên trời rồi.
Bọn họ tiêu xài hoang phí hết sạch số tiền kiếm được từ việc bán xe nên lại nhanh chóng thực hiện phi vụ tiếp theo.
Lúc Lâm Kiến Quốc bắt được bọn họ thì tiên tài đã bị bọn họ tiêu gần hết rồi, còn đang lên kế hoạch làm một vụ mới.
Giám sát Lương không đi theo anh ta thực hiện hành vi bắt giữ, nhưng sau khi bắt được người, anh lại đích thân tham gia thẩm tra án.
So với Hương Giang có nhiều quy định cứng ngắc thì thẩm vấn phạm nhân ở nội địa thô bạo hơn rất nhiều, chưa qua bao lâu mà toàn bộ phạm nhân đều đã khai nhận hết.
Tô Niệm Tinh biết được quá trình hành hung của hung thủ xong mà thở dài một tiếng, không nói gì cả.
Giám sát Lương hỏi cô khi nào thì về Hương Giang.
"Qua mấy hôm nữa đi." Tô Niệm Tinh còn muốn đi xem xưởng thực phẩm ở bên này thêm: "Tạm thời không thể đầu tư vào xưởng thực phẩm đông lạnh, nên em đang nghĩ xem có thể đầu tư vào các công xưởng gia công thực phẩm ở bên này không."
"Đầu tư?" Giám sát Lương đoán ra dụng ý của cô: "Có phải là chiếm một phần cổ phần không?”
"Đúng rồi!" Mấy hôm nay Tô Niệm Tinh đã xem rất nhiều xưởng thực phẩm rồi, có vài xưởng thậm chí còn là nhãn hàng lớn trên thị trường nhưng bây giờ vẫn chưa lên thị trường, chính là cơ hội của cô.
"Vậy ở lại thêm vài hôm cũng được."
Ngày hôm sau, một nhóm người Tô Niệm Tinh đi đến xưởng thực phẩm, lúc quay về lại phát hiện ra Võ Xương Sùng đang đứng chờ ở cửa, vừa trông thấy cô là anh ta đã nôn nóng đi tới: "Đại sư, đã xảy ra chuyện lớn rồi."
Tô Niệm Tinh nghi ngờ: “Chuyện gì?”
"Ông chủ xưởng than kia bị người bắt cóc tống tiền tận hai trăm vạn ngay trên xe lửa." Võ Xương Sùng kinh hồn bạt vía nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận