Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 832: Em Muốn Riêng Tư Thì Sao Trước Đó Em Không Nói Luôn Đi

Chương 832: Em Muốn Riêng Tư Thì Sao Trước Đó Em Không Nói Luôn ĐiChương 832: Em Muốn Riêng Tư Thì Sao Trước Đó Em Không Nói Luôn Đi
Sắc mặt của A Nhan trắng bệch: "Em cũng không kêu cô ta nói ngay trước mặt nhiều người như thế."
"Em muốn riêng tư thì sao trước đó em không nói luôn đi?" Giám sát Lương lại không dễ bị cô ta lừa đến vậy: "Em xem bói ở trước mặt nhiều người như vậy không phải vì muốn vạch trân cô ấy xem bói không chuẩn, để mọi người làm nhân chứng cho em hay sao? Bây giờ cô ấy bói chuẩn như thế thì em lại giả bộ vô tội, cái diễn xuất này của em, anh thấy cũng nhiều rồi."
Bị mắng ngay trước mặt nhiều người như thế khiến A Nhan tức tối trừng mắt nhìn anh, sau đó làm nũng với mẹ mình: "Mummy, mẹ nhìn anh họ đi, sao anh ấy lại dữ như vậy chứ."
Tô Tú Dung võ lên vai con gái: "Cũng không phải con không biết tính cách của anh, cần gì phải chủ động trêu vào chứ. Sau khi trở về phải nhanh chóng cắt đứt với người đàn ông kia đi, con còn như thế nữa là sau này thiếu gia nhà nào còn chịu lấy con nữa."
A Nhan đáp lời với vẻ không tình nguyện.
Cô ta vừa định rời đi thì giám sát Lương lại gọi cô ta lại: Chờ đã.”
A Nhan quay đầu lườm anh với vẻ mất kiên nhẫn: "Lại sao nữa đây? Anh làm giám sát thì ghê gớm lắm sao? Chỗ này không phải đồn cảnh sát, không phải chốn cho anh diễu võ giương oai đâu nhé."
"Em kêu A Tinh xem bói cho mình có phải cũng nên trả tiền xem quẻ không vậy?" Giám sát Lương lạnh lùng nói: "Đều là người thân cả, nếu như em biết nói chuyện tử tế thì cũng không phải không thể nể mặt người thân mà giảm giá cho em, nhưng thái độ vừa rồi của em là sao?"
A Nhan tức giận móc một tờ chi phiếu từ trong túi xách ra, ngòi bút cứ như đang đọ sức với anh vậy, cô ta nhanh chóng viết soàn soạt lên tờ chỉ phiếu rồi xé xuống, đưa cho Tô Niệm Tinh: "Cho cô!"
Tô Niệm Tinh nhận lấy tờ chi phiếu rồi nói cảm ơn cô ta.
Cô cúi đầu nhìn, vậy mà lại là một nghìn đô la Hồng Kong. Cô xem tướng mặt ở đường Temple chỉ mất ba mươi chín đồng nhưng An Bác không biết chuyện này.
Giám sát Lương nhìn tờ chi phiếu đó: "A Tinh xem bói một quẻ là 10620 đô la Hồng Kông, em thiếu mất một số không rồi, nhưng nể mặt người thân, lần này cứ bỏ đi vậy."
Suy cho cùng cũng là ngày lễ nên anh không muốn khiến sự tình quá căng, trở về anh sẽ bù lại khoản còn thiếu cho A Tinh vậy.
"Ai cần anh giảm giá, bây giờ em sẽ viết cho anh!" A Nhan tức giận lườm anh một cái: "Cô xem có một chút như vậy mà lấy tận hơn một vạn, cô cướp tiền còn ác hơn cả ăn cướp đấy?"
Những tiểu bối khác nghe thấy tiền xem quẻ đắt như vậy cũng khoa trương kêu lên: "Lợi hại thật đấy, một quẻ thu tận hơn một vạn. Một ngày cô bói cho một trăm người vậy chẳng phải là thu được một trăm vạn, một năm có thể lên đến trăm triệu hay sao? Cô còn lợi hại hơn cả công ty đã lên thị trường nữa đấy! Chẳng trách mà ông ngoại muốn lăng xê cô."
Ông ngoại nghe thấy động tĩnh bên này mới nói với mọi người: "Cho nên vẫn phải có thực tài mới được, nếu như A Tinh xem bói không chuẩn thì người khác cũng sẽ không bỏ nhiều tiền ra như thế để mời con nhỏ xem bói."
Giám sát Lương cười đáp: “Đúng ạ, A Tinh còn xem bói cho Hà tiên sinh nữa, mỗi năm sẽ được trả năm trăm vạn tiên cố vấn."
Hai mắt ông ngoại sáng ngời: "Hà tiên sinh? Chính là ông vua cao su kia ấy hả? Nghe nói gần đây ông ta đang đầu tư bất động sản với mấy ông bạn, kiếm được nhiều tiền lắm, hóa ra là nhờ A Tinh chỉ dẫn đấy à."
Tô Niệm Tinh có hơi ngại ngùng: "Thật ra cũng là nhờ tài chính của bọn họ sung túc thôi ạ."
Ngô Trung Diệu cười bảo: “A Tỉnh xem bói chuẩn như thế có thể bói cho công ty chúng ta một quẻ, xem có thể khiến công ty phát triển hơn nữa được không?”
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ: "Cháu không biết tí gì về cách vận hành công ty đâu ạ, nhưng nếu mọi người thật sự chỉ cân cháu xem bói thì cháu quả thật có thể giúp một chút."
A Cảnh nghe thấy cha mình định mời Tô Niệm Tinh xem bói mà tức không chịu được.
Anh ta giở giọng quái đản: "Cô xem bói cho Hà tiên sinh quả thật có thể dựa theo địa hình để đoán phong thủy nhưng công ty nhưng công ty của chúng tôi làm về vận chuyển đường thủy, cô tính bói thế nào? Trên nước cũng không có phong thủy đâu."
Tô Niệm Tinh sửa lại lỗi sai cho anh ta: "Ai nói trên nước không có phong thủy?
Trước đó không phải ông ngoại nghe nói tàu đắm mới phải vào phòng bệnh ICU hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận