Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1329: Phiên Ngoại 21 - Hoàn

Một đợt khủng hoảng tài chính này nhanh chóng được lan truyền trên mạng Internet, những truyền thông chú ý đến cuộc khủng hoảng đều tranh giành nhau được phỏng vấn cô, danh tiếng của cô lại một lần nữa nổi như cồn ở nhiều quốc gia.
Năm 1999. Lý Lê Giang trở thành phú hào giàu nhất Hương Giang, Tô Niệm Tinh thay thế Trương Câu Lâm đã qua đời trở thành đại sư đoán mệnh của ông ta, trong lúc nhất thời, phú hào Hương Giang lại tranh giành nhau tới tìm cô xem bói.
Năm 2004. danh tiếng của cô đã đạt đến đỉnh cao, một năm ấy, nhà toán học nổi tiếng quốc tế còn mời cô bói tuổi thọ cho mình.
Cô có hơi nguyên tắc: Không bói cho trẻ con mà không bói tuổi thọ cho người khác.
Tuổi thọ của một người có thể thay đổi dựa trên nhiều nhân tố như thói quen sinh hoạt, môi trường sống, điều kiện kinh tế...
Nhưng nhà toán học cứ kiên trì, hơn nữa còn muốn chứng minh bản thân thông qua phương thức khoa học chắc chắn có thể tính chuẩn hơn cô. Tô Niệm Tinh chỉ đành đề nghị dùng viên nang thời gian để niêm phong kết quả bói toán của mình, đối phương đã đồng ý.
Nhà toán học tính ra được mình sẽ tử vong vào năm 76 tuổi, nhưng ông ta sống đến 76 tuổi mà vẫn không bệnh không tật như cũ, trông không hề giống một người sắp chết gì cả.
Sau đó ông ta đã làm ra một hành động gây chấn động toàn cầu, đó là nổ súng tự sát, ép buộc tuổi thọ của mình phải dừng lại ở 76 tuổi. Mà người nhà ông ta cũng đã mở viên nang thời gian ra sau khi ông ta qua đời, bên trên đó viết rõ ràng: Ông ta sẽ tự sát vào năm 2004.
Vụ đoán mệnh này trực tiếp gây chấn động tới giai cấp trí thức, khiến những phần tử trí thức coi thường đoán mệnh tiên sinh, không tin vào mệnh lý huyên học kia được mở mang tầm mắt. Rất nhiều người tranh nhau thảo luận về vụ việc ly kỳ này.
Cái tên Tô Niệm Tinh lại được truyền thông nhắc tới, danh tiếng của cô còn nổi hơn cả ngôi sao lớn quốc tế. ...
Từ năm 1997 đến năm 2023.
Tô Niệm Tinh được mời đi điều tra vấn đề tham nhũng ở nội địa, cứu vãn tổn thất 439,8 tỷ đồng của quốc gia.
Tô Niệm Tinh xem bói cho người ta, giúp 968.772 gia đình tìm lại được con cái đã mất tích.
Tô Niệm Tinh xem bói cho các cặp tình nhân, giúp 18.782 người tìm được tổ ấm tình yêu thuộc về mình.
Tô Niệm Tinh bí mật nhận được lời mời của cục an toàn quốc gia, bắt được 198 tên gián điệp và 28.717 tên nội gián cho nước nhà.
Tô Niệm Tinh nhận lời mời của đồn cảnh sát, điều tra rõ 2.876 vụ trọng án hình sự và bắt được hung thủ.
Tô Niệm Tinh đã từng dự báo ra tổng thống của mấy quốc gia khoảng mấy chục lần, nhận được 24,3 tỷ tiền thưởng.
Năm 2004. Tô Niệm Tinh được truyền thông ở các quốc gia đánh giá là thần toán số một toàn cầu.
Mà vào năm 2000 trước đấy cô đã trở thành phú hào giàu nhất Hương Giang, quỹ từ thiện mà cô thành lập đã giúp đỡ 130.000 cô gái ở nội địa được đi học. Không ít người sau khi tốt nghiệp đã gia nhập vào công ty của cô, trở thành trợ thủ giỏi của cô. ....
"A Tinh? A Tinh?"
Tô Niệm Tinh đã sống đến 86 tuổi mở hai mắt ra, trước mắt là bóng tối vô tận, bên tai lại truyền tới một giọng nói vừa xa lạ vừa quen thuộc kia.
Cô mở bừng mắt ra, lại đối diện với ánh mắt lo lắng của mẹ, lúc cúi đầu nhìn xuống tay mình, vẫn trắng trẻo và đàn hồi.
Lẽ nào cô đã trở về rồi sao?
Cô hé miệng muốn nói chuyện nhưng đột nhiên lại bị mẹ ôm chặt:
"A Tinh, cuối cùng con cũng tỉnh lại rồi, hóa ra cha con thật sự lợi hại như vậy, mẹ còn tưởng ông ấy lừa mẹ chứ".
Bà kích động ôm Tô Niệm Tinh một lúc rồi mới chợt nhớ ra gì đó mà vội vàng gọi điện cho chồng. Đợi sau khi bà gọi điện xong mới nhớ ra chuyện cần nói cho con gái:
"Con nằm trên giường quá lâu nên dây thanh bị tổn thương, qua một khoảng thời gian nữa sẽ ổn thôi."
Tô Niệm Tinh hỏi lại bằng ánh mắt:
"Con bị sao vậy?"
Mẹ vừa khóc vừa cười:
"Con còn nhớ được không? Con bị người đâm trúng, cha con đã mượn mệnh cho con...'.
Bà lải nhải một thôi một hồi, lúc này, Tô Niệm Tinh mới nhớ ra trước khi xuyên không, cô và các vệ sĩ đang đến Hoàng Sơn du lịch nhưng dọc đường lại bị xe đâm trúng. Thông qua cảnh sát điều tra, người đứng đằng sau sai khiến chính là em họ cô, cha cô đã tống anh ta vào tù rồi. Nhưng cô cũng biến thành người thực vật.
Cha cô vì muốn cô tỉnh lại mới mượn mệnh cho cô. Cô nằm liệt giường ba năm cuối cùng cũng tỉnh dậy.
Bác sĩ nghe thấy động tĩnh mới qua đây kiểm tra sức khỏe cho cô.
Đợi Tô Niệm Tinh đi ra khỏi phòng bệnh, ông nội và cha hớt hải chạy từ phía cuối hành lang qua đây, thấy cô cuối cùng cũng tỉnh dậy rồi và còn đang dùng ánh mắt trao đổi với bọn họ, họ lập tức nắm lấy tay cô:
"Cuối cùng cũng tỉnh lại rồi."
Tô Niệm Tinh cũng nở nụ cười.
Ông nội thở dài một tiếng nặng nề: 'Đều tại ông không tốt."
Tô Niệm Tinh lắc đầu với ông ta nhưng còn chưa đợi cô kịp nghĩ nhiều thì y tá lại đẩy một bệnh nhân khác qua đây kiểm tra. Tô Niệm Tinh theo bản năng liếc mắt nhìn qua, ngay khi trông thấy gương mặt của người đàn ông đó, trong ánh mắt cô lộ ra vài phần ngạc nhiên.
Tô Quốc Đống lau nước mắt, thấy con gái nhìn chằm chằm vào đối phương mới giới thiệu với cô: 'Đó là ân nhân của con đấy, cậu ấy đi ngang qua đường, thấy xe của con bị đâm mới mạo hiểm tính mạng cứu con ra khỏi xe, nhưng cậu ấy lại bị đá đập trúng đầu làm bị thương, cũng nằm liệt giường giống con vậy, con còn nhớ cậu ấy không?"
Tô Niệm Tinh thật sự không nhớ, khi ấy cô đã bất tỉnh rồi, nhưng khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn được kia, cô gật đầu với đối phương rồi dùng dây thanh vẫn chưa khỏi hẳn ngắc ngứ nói:
"Chào... anh!"
Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt có thể đọc hiểu tất cả, Lương An Bác vừa mới xuyên qua đây vẫn chưa kịp hiểu rõ tình hình thế nào nghe được giọng nói quen thuộc này mà hai mắt lập tức đỏ hoe, giọng anh khàn cả đi:
"Chào em !"
(Toàn Văn Hoàn).
Bạn cần đăng nhập để bình luận