Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 910: Số Điện Thoại Của Nhà Vợ Anh Là Bao Nhiêu

Chương 910: Số Điện Thoại Của Nhà Vợ Anh Là Bao NhiêuChương 910: Số Điện Thoại Của Nhà Vợ Anh Là Bao Nhiêu
Ông ta nói chuyện điện thoại với con trai, con trai hỏi ông ta khi nào thì về đây.
Fitch nói ông ta sẽ đi mua vé máy bay về nước ngay lập tức.
Ở đầu dây bên kia là tiếng vừa góc vừa kêu của con trai và vợ cũ, Fitch không nhìn thấy mặt con trai nhưng hai mắt lại khóc đến đỏ hoe, các hàng xóm láng giêềng nhìn thấy mà không khỏi đồng cảm với người cha này.
Tuy rằng ngôn ngữ bất đồng nhưng bọn họ vẫn võ lên vai ông ta, dựng ngón cái cổ vũ ông ta.
Fitch ôm Tô Niệm Tinh một cái, nhiều lân cảm ơn cô đã giúp mình tìm được con trai, sau khi trả tiền xong, ông ta vội vàng rời khỏi quán.
Các hàng xóm láng giêng cảm thán người xấu trên đời này đúng là lắm thật: "Đến ngay cả con trai của bạn mình mà cũng không tha, tên đàn ông này không phải là con người rồi."
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng.
Đúng lúc này, lại có thêm một người ngoại quốc nữa đi vào, anh ta tên là Ward, là một người bói bài Tarot, kỳ này cũng đã bị đào thải.
Đợt dự đoán cổ phiếu anh ta không thành công, lúc đoán đồ vật trong hộp, anh ta cũng không thành công nốt nên không được một điểm nào, đến vòng này thì bị đào thải trong thảm thương.
Ngày mai anh ta sẽ ngồi máy bay về nước, nhưng trước khi đi, anh ta muốn tìm Tô Niệm Tinh để bói một quẻ cho đứa con vừa mới chào đời của mình. Nước ngoài xem bói không kiêng dè trẻ con, thậm chí bọn họ còn cho rằng tự bói cho mình sẽ càng chuẩn hơn.
Bài Tarot là một mặt gương phản chiếu nội tâm cho nên lúc tự bói cho mình có thể đồng thời học được ý bài, và học hiểu sự liên kết giữa hình ảnh trừu tượng và đời sống hiện thực như thế nào.
Có một người bói bài Tarot nổi tiếng đã dùng bài Tarot để phân tích tâm lý của mình suốt bốn năm rồi mới bắt đầu xem bói cho người khác.
Tô Niệm Tinh hỏi anh ta muốn bói về chuyện gì?
Trước đây Ward đã điều tra qua rồi: "Cô có thể bói ra được gì thì cứ bói cái đó đi, tôi nghe nói người Trung Quốc kiêng không bói cho trẻ con."
Tô Niệm Tinh hiểu rồi: "Được, để tôi thử xem sao."
Cô còn chưa bắt đầu bói thì Ward đã bắt đầu luôn miệng kể rằng lần này mình tới tham gia cuộc thi này mới ý thức được người còn có người giỏi hơn.
"Trước khi tới tôi còn muốn giành được giải thưởng lớn, nếu như tôi có một nghìn vạn rồi thì gia đình tôi sẽ được cải thiện rất nhiều.
Nhưng mấy tuyển thủ tham gia dự thi này quá lợi hại. Tôi càng không ngờ mấy vị đại sư đoán mệnh kia lại còn có thể bói ra được diễn biến của cổ phiếu nữa chứ, hơn nữa bói phát nào chuẩn phát đấy, không sai một ly nào." Ward lại tỏ vẻ trước đấy mình đã tìm qua vài vị đại sư đoán mệnh rồi và cũng có kêu bọn họ xem bói giúp.
Có vị đại sư không bằng lòng bói cho trẻ con, có vị thì ngược lại có bói: "Ông ta nói tương lai, con của tôi sẽ kế thừa sự nghiệp của cha, cuộc sống trôi qua khá sung túc."
Tô Niệm Tinh không hỏi anh ta đã tìm đến những vị đại sư đoán mệnh nào mà trực tiếp ném lục hào kim tiền quẻ. Quẻ tượng cũng không tốt gì cả, cô thu tiền đồng về rồi bắt đầu xem chỉ tay cho anh ta, sau đó cũng bị hình ảnh trong video dọa cho run lẩy bẩy.
Hình ảnh ngắt đoạn, Tô Niệm Tinh nhìn Ward với vẻ sợ hãi, trái tim cô đập thình thịch như thể một giây sau đó nó sẽ nhảy vọt ra khỏi cổ họng cô vậy.
Hô hấp của cô cũng trở nên dồn dập và nặng nề vì những hình ảnh đã thấy được, răng cũng vô thức va lập cập vào nhau, sao lại gặp phải cái chuyện xúi quẩy như vậy chứ.
Cô gần như bay bến trước quầy thu ngân, bàn tay cầm điện thoại túa đầy mồ hôi lạnh, ngay cả lúc mở miệng mà giọng cũng run lên, cô nhíu mày nhìn về phía Ward: "Số điện thoại của nhà vợ anh là bao nhiêu?"
Ward hơi sững sờ: "Cái gì?"
Tô Niệm Tinh kêu anh ta đừng vội nói gì cả: "Tôi bói ra được con anh sắp gặp nguy hiểm, bây giờ anh mau gọi điện thoại cho cô ấy và cảnh báo cô ấy đừng đến phố Oss."
Ward có hơi luống cuống: "Làm sao cô biết cô ấy định đến phố Oss?"
Tô Niệm Tinh kêu anh ta gọi điện thoại trước: 'Lát nữa tôi sẽ nói cho anh Sau, giờ mạng người quan trọng hơn."
Lúc này mới thấy được lợi ích của việc cùng nghề, Ward cũng không giống như những đối tượng xem bói bình thường cứ một mực đòi Tô Niệm Tinh phải giải thích rõ ràng trước, mà là nghe theo lời dặn dò của cô gọi điện thoại cho vợ mình trước và kêu cô ta đừng tới phố Oss mà đổi sang một con đường nhỏ khác. Con đường đó phải vòng thật xa, còn có đèn đỏ, nhưng an toàn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận