Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 345: Hung Thủ

Chương 345: Hung ThủChương 345: Hung Thủ
Chớp mắt cái đã qua vài ngày nữa, Tô Niệm Tinh phát hiện ra cánh tay của bà A Hương có vết thương: "Bà bị làm sao thế này?”
Lúc này, bà A Hương mới giải thích rõ ngọn ngành sự việc.
Hóa ra bà ba kêu bà A Hương dẫn mình tới thuê nhà lồng, nhưng vì bà ba không thể chịu được nhà lồng quá ồn ào nên tinh thần suy sụp, đánh người lung tung, bà A Hương giúp can đánh nhau mà bị bà ta đẩy vào nhà lồng, để lại vết trên cánh tay.
"Bà thấy sau khi bà ta mất con trai, tinh thân không được ổn định cho lắm, có khả năng là bị kích thích”
Bà A Hương lo lắng vô cùng, bà ta với bà ba đã quen biết rất nhiều năm rồi, bà ba vẫn luôn thật thà cẩn thận, rõ ràng là có tiền lương hưu nhưng lại giống như bà cụ nhặt ve chai, ngày nào cũng đi nhặt rác, cũng là tại vì trong nhà có một thằng con trai thích bài bạc.
"Cái lúc còn trẻ, bọn bà đều khuyên bà ta quản con một chút đi, nhưng lần nào bà ta cũng nói tốt cho con trai mình, mấy năm nay cũng coi như có thay đổi một chút nhưng..."
"Cháu cảm thấy cách giáo dục của bà ba và bác ba có vấn đề rất lớn." Tô Niệm Tinh chưa từng dạy dỗ con cái: "Con sai thì nên từ từ uốn nắn cho tốt chứ làm sao có thể chiều được, chiêu con chính là giết con."
Lời nói này vẫn còn văng vắng bên tai thì bên ngoài truyền tới tiếng hô kinh hãi của các hàng xóm láng giềng.
Tô Niệm Tinh đi ra ngoài kiểm tra xem, hóa ra là bà ba bị cảnh sát dẫn đi.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy?" Các hàng xóm đưa mắt nhìn nhau: "Sao còn còng tay thế kia?"
"Không phải bà ba giết Sơn Tử đấy chứ?" Bà A Hương cũng ra ngoài theo, còn thốt ra một câu kinh người.
"Không thể nào? Không phải bà ba rất yêu Sơn Tử hay sao? Đó chính là con trai ruột của bà ta cơ mà, làm sao có khả năng là bà ta ra tay được chứ?"
Tô Niệm Tinh nhìn thấy một màn này thật lâu vẫn không đáp lời.
Nếu như là bà ba giết Sơn Tử thì sao?
Tại sao đột nhiên bà ta lại thay đổi thái độ?
Liệu có phải vì quẻ tượng mà cô đã bói ra không?
Cô hít ngược một ngụm khí lạnh, cả người giống như bị sét đánh trúng, vậy mà còn có người sẽ dựa vào quẻ tượng của cô để giết người nữa sao?
Chớp mắt cái vụ án đã được điều tra và thẩm lý xong, người của tổ trọng án A qua đây ăn mừng, các hàng xóm láng giêng vội vàng quây xung quanh bọn họ: "Hung thủ thật sự là bà ba sao?”
Giám sát Lương gật đầu: "Bà ta đã khai nhận rồi."
Các hàng xóm thảo luận sôi nổi: "Tại sao vậy chứ? Sao đột nhiên bà ta lại giết Sơn Tử?"
Có người nhanh chóng đưa ra suy đoán: "Liệu có phải vì Sơn Tử luôn đánh bạc miết cho nên bà ba không chịu được không?"
"Cũng không cần phải ra tay tàn độc như vậy chứ? Bà ta chặt Sơn Tử thành từng khúc thế này, lòng dạ thật độc ác quá."
Người của tổ trọng án A không trả lời, bọn họ không tiện tiết lộ tình tiết vụ án: "Ngày mai chắc hẳn báo chí sẽ đăng bài về vụ án này, các bà có thể tự xem." Tuy rằng không có được câu trả lời nhưng bản thân các hàng xóm láng giềng cũng đã tự biên tự diễn ra đáp án.
Đợi khi hàng xóm dần tản đi hết, giám sát Lương mới đi đến trước quầy thu ngân, thấy Tô Niệm Tinh đang ngây người, anh thở dài một tiếng: "Bọn họ sinh con nhưng càng giống như đang đặt cửa hơn, biết con trai có tiền đồ nên ra sức nuông chiêu, sau khi đặt cược lâm lại muốn vứt bỏ, đây không phải lỗi của cô."
Tô Niệm Tinh lấy lại bình tĩnh, trên gương mặt hiện ra nụ cười khổ: "Tôi chỉ không ngờ quẻ tượng của mình lại trở thành động cơ giết người của bà ta, thế này cũng thật quá hoang đường."
Giám sát Lương gật đầu, quả thật rất hoang đường: "Cho dù không có quẻ tượng của cô thì kết cục của bọn họ cũng sẽ không hạnh phúc.
Sơn Tử kia đánh bạc thành thói đã bán đứt căn nhà duy nhất đi. Sau khi hết tiền, anh ta chắc chắn sẽ lại sa ngã tiếp, chỉ là chuyện hoặc sớm hoặc muộn.
Sau khi bà ba không còn nhà cửa, có lẽ bà ta vẫn sẽ đi lên con đường giết con này, quẻ tượng của cô chẳng qua chỉ là giúp bà ta trước thời hạn mà thôi."
Tuy rằng không biết chân tướng nhưng lời của anh đã an ủi cô rất nhiều, Tô Niệm Tinh nặn ra một nụ cười: "Cảm ơn anh."
Giám sát Lương lắc đầu: "Là tôi cảm ơn cô mới đúng, không có khẩu cung của cô thì có khả năng chúng tôi đã đi rất nhiều đường vòng rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận