Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 984: Vương Tổng, Sao Anh Lại Tới Đây

Chương 984: Vương Tổng, Sao Anh Lại Tới ĐâyChương 984: Vương Tổng, Sao Anh Lại Tới Đây
Sau đó có biên đạo thì thầm: "Đạo diễn của chương trình huyền học đã chết rồi, lần này nói không chừng chương trình của chúng ta sẽ nổi như cồn, nhất định phải quay cho ông ta đẹp vào đấy nhé."
Một cô gái trẻ khác lắc đầu: "Không thể nào, tôi nghe nói người giám chế đã tìm đạo diễn ở đài khác về rồi, sẽ không bỏ dở giữa chừng đâu."
"Nhiều phiếu như thế còn đang đợi một vòng cuối cùng nữa kìa, nên làm sao có khả năng không làm nữa chứ? Thị dân mua phiếu cũng sẽ không đồng ý đâu."
Đạo diễn nghe thấy tiếng thì thâm đằng sau cũng thấy hơi phiền lòng, bèn quay lại trừng mắt nhìn hai người kia: "Hai người có thể yên tĩnh được không, muốn nói chuyện thì ra ngoài mà nói."
Hai biên đạo đành ngậm ngay miệng lại.
Đạo diễn lập tức nói với người trên sân khấu: "Tiếp tục đi!"
Các diễn viên trên sân khấu lập tức tiến vào trạng thái và cười đùa trò chuyện với nhau.
Đúng lúc này, người giám chế từ bên ngoài đẩy cửa đi vào, trông có vẻ hơi sốt ruột: "Không được rồi!"
Đạo diễn vừa định phát hỏa, nhưng lúc quay đầu trông thấy là người giám chế, ông ta không chỉ không nổi giận mà còn đứng dậy mời người ta ngồi xuống bên cạnh: "Vương tổng, sao anh lại tới đây?"
Vương tổng kêu ông ta dừng lại trước đã: "Chương trình này của chúng ta chắc chắn sẽ nổi." Đạo diễn cảm thấy Vương tổng đừng quá lạc quan: "Vương tổng, anh đừng thấy bây giờ chương trình huyền học ở Hương Giang chỉ có mỗi hai chương trình chúng ta, nhưng chúng ta vẫn còn kém cuộc thi huyên học kia xe lắm. Ngươi ta đã đầu tư rất nhiều, chúng ta không theo kịp được đâu."
Trong ngoài lời nói của ông ta đều đang có ý nhắc đối phương bỏ thêm ít tiền nhưng Vương tổng lại làm như không nghe hiểu: "Ông vẫn chưa biết gì sao? Có khả năng không cần phải thi trận chung kết của cuộc thi huyền học nữa đâu."
Đạo diễn phì cười: "Không thể nào, đạo diễn đã chết rồi thì vẫn còn một đạo diễn khác đấy thôi? Bọn họ đã viết xong kịch bản cả rồi, đổi một người thì vẫn quay y chang như thế, nhà đài rất coi trọng chương trình này cho nên sẽ không để nó bay mất đâu."
Vương tổng lại chống nạnh cười ha ha: "Thế là ông vẫn chưa biết gì rồi, lần này bọn họ chơi lớn lắm."
Không đợi anh ta kịp mở miệng thì trợ lý của Trương Dật Tiên đã từ bên ngoài chạy vào: "Đại sư, không hay rồi, Liên Xô giải thể thật rồi."
Đạo diễn sững sờ và cả những người khác cũng sững sờ mất vài giây.
Thân là đối thủ cạnh tranh nên hiển nhiên bọn họ cũng đã từng xem qua chương trình huyền học, cũng biết đến ba lời tiên tri của Tô Niệm Tinh. Cô còn được gọi là nhà tiên tri, quả đúng là danh xứng với thực.
Có thể tiên đoán được hai lời tiên tri lớn đã là rất ghê gớm rồi, nhưng lời tiên tri thứ ba này lại không có một ai trong số họ coi là vấn đề to tát gì hết. Dù sao thì quốc gia đại sự cũng không liên quan đến mấy thị dân nhỏ này như bọn họ.
Nhưng cho dù là như vậy thì một lời tiên tri tưởng chừng như viển vông đó lại thành sự thật.
"Cậu nói cái gì cơ?" Trương Dật Tiên trên sân khấu không biết đã ngồi xổm bên rìa sân khấu từ khi nào và từ trên cao nhìn xuống tay trợ lý.
Con mắt đục ngầu của ông ta tối tăm và lạnh lùng, giống như một cơn cuồng phong bão tố táp tới, lạnh lùng sắc bén vô cùng.
Trợ lý không khỏi rùng mình một cái rồi lắp bắp lặp lại câu nói kia: "Liên Xô đã giải thể rồi, mới vừa rồi xong, đài truyên hình đã phát tin rồi."
Câu nói này giống như một cái chốt bật mở lập tức khiến các khán giả còn đang trong cơn chấn động bị kéo trở về hiện thực, sau đó là những tiếng thảo luận kinh người phát ra.
"Trời ơi, vậy mà cô ta lại thật sự đoán ra được luôn? Tôi còn tưởng cô ta không biết tự lượng sức mình chứ."
"Tôi cũng thế! Thật không ngờ cô ta lại có thể tiên đoán ra được tin này, làm thế nào mà cô ta đoán ra được hay vậy?"
"Loại quốc gia đại sự như thế mà cô ta cũng có thể bói ra được? Vậy còn có chuyện gì mà cô ta không thể bói ra được nữa không?”
"Cô ta là quán quân rồi nhỉ?"
"Chắc chắn rồi, vòng thứ ba được có một trăm điểm mà lời tiên tri này của cô ta lại được ba trăm điểm lần, bỏ qua các tuyển thủ khác tận mấy con phố rồi còn gì."
"Uầy! Một nghìn vạn tới tay rồi, cô ta giỏi thật đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận