Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 748: Có Chắc Là Ở Đây Không

Chương 748: Có Chắc Là Ở Đây KhôngChương 748: Có Chắc Là Ở Đây Không
Căn nhà này được xây theo kết cấu xà gỗ mái ngói, toàn là thứ nặng nề, vách tường sụp đổ cũng rơi thành từng khối, phải mấy người mới có thể khiêng lên được.
"Lương An Bác? Lương An Bác? Anh có ở đó không?" Tô Niệm Tinh với vào trong khe hở, không ngừng gọi tên anh.
Lương Nhã Tĩnh cũng gọi theo, nhưng bất đắc dĩ giám sát Lương đã hôn mê bất tỉnh hoàn toàn không nghe thấy được.
Anh vốn đã rất suy yếu rồi, cộng thêm mất máu quá nhiều, lúc xà nhà gãy đã trực tiếp đè móp cái lồng sắt, một tảng đá rơi xuống đã làm anh bất tỉnh.
"Sao vẫn chưa thấy đâu? Có chắc là ở đây không?" Thành viên của đội Phi Hổ nghi ngờ Tô Niệm Tinh chỉ huy nhầm.
Cả căn nhà này đổ theo chiều nghiêng, vị trí này nằm ở chính giữa, là nơi khó bới ra được nhất, còn không bằng di chuyển từ hai bên.
Trương Chính Bác ngẩng đầu nhìn Tô Niệm Tinh, cô đang hất đá ra ngoài, hai bàn tay đã bật cả máu, nhưng cô cũng không hề để ý đến một chút nào cả.
Anh ta hít một hơi thật sâu: "Ở đúng chỗ này rồi! Không nhầm được đâu. Mọi người cố gắng lên, chuyển đống gạch cổ này ra ngoài."
Mấy người hợp lực khiêng mảng tường đổ lên, mấy viên gạch đã vỡ một nửa lăn lông lốc xuống khe hở ở bên dưới.
Thông qua khe hở mà bọn họ vừa khiêng lên kia, Tô Niệm Tinh nhìn thấy một cái lồng ở bên trong: "Ở đúng chỗ đó rồi! Anh ấy đang ở bên dưới! Mọi người mau hợp sức khiêng lên đi!" Tất cả mọi người đều dừng động tác trong tay để chạy qua đó bậy mảng tường đó lên!
"Một! Hail Bal"
Trương Chính Bác đếm số, mọi người cùng hợp sức, dồn hết sức chín trâu hai hổ của mình.
Tay của Lương Nhã Tĩnh và Tô Niệm Tinh đều đã túa đây máu, dây ra các mẩu gỗ.
Vào một khắc mảng tường kia được khiêng ra, mọi người đều nhìn thấy được giám sát Lương ở bên trong cái lồng sắt, anh cuộn người trốn vào một góc, bởi vì cái lồng đã bị biến dạng, có một góc thậm chí còn đâm vào bụng anh!
"Mau mau! Mau dọn sạch chỗ này rồi khiêng anh tôi ra!" Lương Nhã Tĩnh là một bác sĩ, chỉ nhìn vị trí này thôi đã biết gay go rồi, nếu không thể kịp thời xử lý, vậy không đến nửa ngày, mà chỉ sợ còn chưa đến nửa tiếng thì anh trai của cô ấy đã chết rồi.
Mọi người dọn sạch những tảng đá còn thừa, chừa ra một vị trí có thể chui vào trong.
Đợi khi lỗ hổng đã đủ to rồi, đội Phi Hổ cầm kìm bẻ khóa của lồng sắt, các đội viên khác thì khiêng giám sát Lương vào trong cái lêu được dựng tạm.
Cả người anh toàn là vết bẩn, chỗ bả vai trúng bạn bị thương vẫn còn đang chảy máu, lồng sắt còn đâm vào bụng anh, cũng đang chảy máu đầm đìa.
Đại Đao với Lâm Thúy Thúy mang nước sôi để nguội trong nhà đến, Lương Nhã Tĩnh chỉ có thể cắt sạch toàn bộ áo của anh ra trước để rửa sạch vết thương, sau đó thay quần áo bẩn rồi phủ vải một lần dùng lên, bắt đầu khử trùng cho anh, sau đó là khâu vết thương ở bụng lại. Cũng may mà thanh sắt đo không đâm vào nội tạng, bằng không thần tiên cũng khó cứu.
Đám người Tô Niệm Tinh ở bên ngoài đợi, điện thoại của Lương Nhã Tĩnh đã hết pin rồi nên Đại Lâm đành ra cửa hàng tạp hóa mượn điện thoại.
Các thôn dân trong thôn này vây xung quanh xem náo nhiệt và thảo luận sôi nổi.
Mấy người nhà này tuổi tác đã lớn nên tai hơi điếc, trước đây khi Diệp Thắng Thiên nổ súng còn dùng thiết bị giảm thanh nên bọn họ hoàn toàn không nghe thấy gì. Nhưng quả lựu đạn vừa xuất hiện vậy cho dù có là người điếc đến cỡ nào cũng có thể nghe thấy rõ mồn một, thế nên tất cả mới kéo nhau ra ngoài này xem náo nhiệt.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Đây không phải nhà của A Thành hay sao?"
"Nghe nói A Thành thuê cho mấy người ở nơi khác đến, nhưng bọn họ cũng hay lắm, cho cái nhà nổ banh xác luôn rồi!"
"Sao lại có nhiều cảnh sát như vậy nhỉ?"
Quan Thục Huệ và Trương Chính Bác đi lên lấy lời khai của mấy người này.
Đội Phi Hổ thì chặn không cho mấy thôn dân này lại gần hơn, chỉ có Tô Niệm Tinh là ngồi trong đống đổ nát với vẻ chật vật, hai con mắt nhìn chằm chằm vào căn lều được dựng tạm thời kia.
Lương An Bác đang ở bên trong đó làm phẫu thuật.
Cũng không biết đã qua bao lâu, cuối cùng thì Lương Nhã Tĩnh cũng làm phẫu thuật xong, xe cấp cứu cũng đã lái tới đây, các y tá lập tức khiêng giám sát Lương lên xe, chỉ có một người nhà được đi theo nên Lương Nhã Tĩnh lên xe cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận