Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 429: Đó Là Đội Phi Hổ Đúng Không

Chương 429: Đó Là Đội Phi Hổ Đúng KhôngChương 429: Đó Là Đội Phi Hổ Đúng Không
Ông ta cười khổ, lắc đầu: "Vẫn chưa, có lẽ nó đã về nội địa rồi."
Các hàng xóm lần lượt an ủi ông ta: "Biết đâu ngày mai cậu ta lại tìm tới cửa thì sao, ông đừng gấp."
Chú An trở vê nhà với vẻ mất tinh thần.
Tô Niệm Tinh cứ chờ đợi mãi, gân như là một ngày trôi qua bằng một năm, khóe miệng thậm chí còn vì quá mức sốt ruột mà mọc một cái mụn.
Bà A Hương thấy cô nóng trong người mới tới hiệu thuốc mua một ít hoa kim ngân vê pha cho cô một cốc nước: "Uống cái này sẽ đỡ hơn rất nhiều đấy, gân đây việc làm ăn trong quán không tồi, không bao lâu nữa là cháu có thể mua được nhà rồi, không cần phải sốt ruột như vậy đâu."
Tô Niệm Tinh cúi đầu nhìn tờ quảng cáo bất động sản đã bị mình vò nát trong tay, biết bà A Hương đã hiểu lầm nhưng cô cũng không giải thích mà chỉ nhận ý tốt của bà ta: "Cháu biết rồi."
Đang nói chuyện thì bên ngoài truyền tới tiếng náo loạn.
Các hàng xóm cũng không xem tivi nữa mà đều thò đầu ra ngoài nhìn: "Ôi chao ơi, nhiều xe cảnh sát xuất động như vậy là đã xảy ra án lớn gì rồi chăng?”
"Không biết nữa, có thấy báo chí đăng gì đâu."
"Đó là đội Phi Hổ đúng không? Mặc cả áo chống đạn, còn cầm cả súng ngắm nữa kìa."
"Đúng rồi!"
Hai bên đường Paterson chật kín người đi đường đứng xem náo nhiệt. Sau khi xe cảnh sát rời đi, phía sau có rất nhiều phóng viên bám theo, bọn họ khiêng máy ảnh thò đầu ra từ cửa sổ xe taxi, ra hiệu cho tài xế bám theo nhanh một chút.
Nhiều xe cảnh sát xuất động như vậy nhất định chính là đại án, ngày mai chắc chắn sẽ lên tiêu đề trang nhất các mặt báo cho mà xeml
"Rốt cuộc là vụ án gì vậy nhỉ? Sao lại có nhiều cảnh sát cùng nhau ra quân như thế?"
Các hàng xóm gấp đến vò đầu bứt tai, có hàng xóm vì quá tò mò, lực hành động lại mạnh nên đã bám theo. Ông chủ bán hàng đồ khô - Anh Phi đã cưỡi trên con mô tô của mình, bà chủ nhà thì lại lái con xe hơi của bà ta bám theo phía sau, một tấc cũng không rời.
Tô Niệm Tinh nghĩ đến trong cảnh tượng mà mình nhìn thấy từ quẻ tượng kia có cả con xe của bà chủ nhà.
Phần lớn hàng xóm đều túc trực trong quán ăn để đợi tin tức.
Mọi người thảo luận rất sôi nổi, đến ngay cả chú An đang bận tìm cháu trai cũng dừng tìm người lại mà gia nhập vào cuộc tranh luận.
"Toàn bộ thành viên của đồn cảnh sát xuất động, tình huống lớn như thế rốt cuộc là chuyện gì thế không biết?"
Các hàng xóm tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, cuối cùng vẫn chẳng một ai đoán ra được đáp án, bọn họ nhún vai: "Chẳng biết nữa."
Tô Niệm Tinh leo lên xe của bà chủ nhà và vẫn luôn bám theo chiếc taxi ở đằng trước, nhưng con đường càng lúc càng chật hẹp, bà chủ nhà nghi ngờ mình đã theo nhầm xe rồi: "Chạy tới nơi hẻo lánh như vậy không phải là hạng lưu vong đấy chứ?"
Tô Niệm Tinh nhìn chằm chằm vào con đường trước mặt: "Có khả năng đấy.
Lúc đi tới một đoạn đường trũng, chiếc xe trước mặt dừng lại, bên này có một cây cầu mà mặt đường thì quá mức hẹp, một lần chỉ có thể cho một xe đi qua mà thôi.
Chiếc xe cảnh sát phía trước đã biến mất hút chẳng thấy đâu.
Tô Niệm Tinh trông thấy anh Phi vì thế đổi sang ngồi nhờ xe máy của anh ta.
Xe máy lách qua bên phải, đi được khoảng mười mấy phút thì bị dây cảnh báo chặn ở bên ngoài.
Mãi mà Tô Niệm Tinh vẫn chẳng trông thấy giám sát Lương đâu. Khi bọn họ đến thì bên trong truyền ra vài tiếng súng nổ, phỏng chừng là đang đấu súng rồi.
Mấy truyền thông kia cuối cùng cũng đã đến nơi và cũng vẫn bị chặn ở bên ngoài như thế, nhưng khi nghe thấy tiếng súng, bọn họ giống như ruồi bọ ngửi thấy mùi tanh mà tìm đủ mọi góc độ để chụp lại những tấm ảnh có ý nghĩa.
Anh Phi nhìn tòa nhà này, tường ngoài đã bong tróc cả rồi, cánh cửa cũng loang lổ, rõ ràng có thể thấy được căn nhà đã được xây vài năm, xung quanh toàn là mấy căn nhà bỏ trống không có người ở. Trước đây anh ta đã từng thấy trên báo nói hình như nơi này sắp bị quy hoạch.
Anh ta đi đến trước cánh cửa: "Đây là bệnh viện đúng không?”
Tô Niệm Tinh sửa lại giúp anh ta: "Là bệnh viện tâm thần."
Anh Phi nhìn thấy các cảnh sát xuống khỏi xe cảnh sát và bao vây chặt chẽ bốn phía, tất cả đều đã súng vác vai đạn lên nòng, có thể thấy vụ đại án lần này rất được coi trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận