Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 816: Gia Đình Không Nuôi Nổi Hay Sao

Chương 816: Gia Đình Không Nuôi Nổi Hay SaoChương 816: Gia Đình Không Nuôi Nổi Hay Sao
"Mẹ kế bỏ rơi con riêng vậy cũng không thể có chuyện cha ruột không đi tìm chứ? Anh ta không tìm tổ công tác xã hội cũng sẽ vào cuộc. Đến khi ấy sẽ tố cáo anh ta tội ngược đãi trẻ em." Chú Minh cảm thấy suy đoán của A Trân không có khả năng cho lắm.
Mọi người thảo luận sôi nổi, cũng không biết đã qua bao lâu mà giám sát Lương lại dân đứa bé đi vào quán ăn, anh cũng tới đây tìm Tô Niệm Tinh.
"Anh muốn kêu em bói cho cô bé một quẻ để tìm ra cha mẹ cô bé phải không?" Tô Niệm Tinh nhìn thấy đứa bé ngoan ngoãn mà dò hỏi.
Giám sát Lương lắc đầu: "Không phải, đứa nhỏ này rất có khả năng là từ nội địa qua đây, em có thể hỏi chuyện cô bé giúp anh được không?"
Tô Niệm Tinh há hốc miệng: "Hả? Từ nội địa qua đây á?"
Cô thử dùng tiếng phổ thông để hói cô bé.
Nhưng bé gái nghe xong cũng không có phản ứng gì cả.
Tô Niệm Tinh lại thử dùng tiếng Tứ Xuyên, lúc này, cuối cùng bé gái cũng có phản ứng, có khả năng là do độ tuổi quá nhỏ nên cô bé nói năng rất lộn xộn, hoàn toàn không trả lời được họ của cha mẹ là gì và tên là gì, chỉ biết mỗi một điểm là cô bé có mẹ mà thôi.
Cô ném lục hào kim tiên quẻ cho cô bé, nội dung quẻ tượng không hề lạc quan, sau đó cô lại xem chỉ tay cho đối phương nhưng vì độ tuổi của bé gái quá nhỏ, suy nghĩ rất tạp nên chỉ nhớ được mỗi hình ảnh ăn kem ly với chị gái, chứ không mang tới được thông tin hữu dụng gì.
Cô bói ra được tướng mạo của chị gái cô bé nhưng cũng vẫn vô dụng như cũ, đối phương có một gương mặt cực kỳ phổ thông, bây giờ Hương Giang và nội địa muốn liên hệ với nhau cần phải thông qua Interpol, nên trong khoảng thời gian ngắn rất khó tìm được người nhà.
"Chắc hẳn đứa trẻ này bị bỏ rơi rồi." Giám sát Lương thân là một cảnh sát sở hữu kinh nghiệm điều tra phá án nhiều năm, sau khi tìm hiểu xong quá trình sự việc anh cũng nhanh chóng đưa ra một suy đoán.
Mọi người lại không hiểu cho lắm: "Tại sao lại bỏ rơi con bé chứ?"
"Gia đình không nuôi nổi hay sao?" Mọi người lại đoán mò.
"Đứa bé này không nói tiếng Quảng Đông mà là tiếng Tứ Xuyên, rất có khả năng nó từ tỉnh Tứ Xuyên qua đây đấy." Chú Minh đoán.
"Một đứa trẻ nhỏ như thế làm sao có khả năng vượt biên từ Tứ Xuyên sang Hương Giang được chứ!" Chú An là người đầu tiên phản đối.
Giám sát Lương kêu mọi người đừng cãi nhau nữa: "Có khả năng là con cái do khách vượt biên sinh ra nhưng bởi vì bọn họ không có chứng minh thư nên chỉ có thể lén lút nuôi con khôn lớn. Bây giờ thân phận của đứa trẻ không minh bạch nên họ muốn bỏ rơi cô bé, cũng tiện cho người khác nhận nuôi."
Mọi người cảm thấy suy đoán này rất hợp lý.
Giám sát Lương bế bé gái về đồn cảnh sát. Bé gái này sẽ tạm thời được tổ công tác xã hội chăm sóc, sau đó sẽ được giao cho viện phúc lợi nuôi dưỡng. ...
Thành phố lúc nào cũng tràn ngập khói lửa nhân gian.
Mặt trời lặn xuống núi, ánh đèn đường lại một lần nữa được thắp sáng lên, phố Temple đèn đuốc sáng trưng, đi đến đâu cũng lấp lánh ánh đèn neon, những sạp hàng rong cũng nổi dần nổi lửa, khói bếp bốc lên lan rộng khắp con phố yên tĩnh lại càng thêm náo nhiệt. Rất nhanh, trước các sạp hàng đã có hàng dài người đứng xếp, các thực khách đợi chờ quá nhàm chán nên bắt đầu buôn chuyện với nhau.
Tô Niệm Tinh và Đại Đao thuận theo đám đông ngửi thấy mùi thơm, họ xuyên qua đám đông một cách không nhanh không chậm, thi thoảng còn quan sát sạp hàng đó xem có món nào mà mình thích ăn hay không.
Bánh mì dứa, thịt nướng, đậu phụ thối, bánh trứng gà, mì viên, đá bào...
Tất cả đều là những món ngon mà cô đã từng ăn qua, thẳng cho đến khi đi tới trước một quây hàng và hàng đó bán mì lạnh, thế này cũng thật hiếm có.
Tô Niệm Tinh ghi nhớ địa điểm rồi băng qua đám đông tìm một nơi có thể bày sạp, sau đó vừa định đi xếp hàng mua phân mì lạnh thì trước quây hàng có một nam một nữ bước tới.
Hai người họ nắm tay nhau, vẻ mặt rất ngọt ngào, chắc tám chín phần mười là muốn bói nhân duyên rồi đây.
Cô gái đang nhai thịt nướng trong miệng, nhìn bộ dáng ăn hàng của cô ta thật sự rất khiến người nổi lên cảm giác thèm ăn.
Ngược lại, người đàn ông dẫn đầu ngồi xuống trước, anh ta nôn nóng kêu Tô Niệm Tinh giúp bọn họ chọn ngày lành để kết hôn.
Tô Niệm Tinh hỏi anh ta muốn bói quẻ nhanh hay quẻ chậm, sau khi có được câu trả lời, cô bắt đầu ném lục hào kim tiền quẻ, chỉ là quẻ tượng ném ra được có hơi kỳ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận