Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 756: Có Phải Các Cháu Đang Hẹn Hò Không Đó?

Chương 756: Có Phải Các Cháu Đang Hẹn Hò Không Đó?Chương 756: Có Phải Các Cháu Đang Hẹn Hò Không Đó?
"Bà A Hương, ngoại trừ canh baba ra thì còn có canh gì có thể bổ máu nữa không?" Tô Niệm Tinh đi thăm giám sát Lương xong lại quay vê quán ăn, cô cũng không tiện quấy râầy anh nghỉ ngơi mãi.
Bà A Hương đã biết giám sát Lương được cứu ra rồi, thấy cô định hầm canh là cũng đoán ra được hầm cho giám sát Lương uống, vì thế bà ta đáp: "Canh gà đen với canh sườn heo đều được, phối với ít đương quy, đăng sâm, hoàng kỳ, táo tàu đều có thể bổ khí dưỡng huyết."
Tô Niệm Tinh lấy giấy bút ra ghi lại.
Bà A Hương ngỏ ý ngày mai sẽ mua giúp cô luôn: "Đợi cháu tới quán ăn cũng không biết phải hầm đến khi nào mới được ăn nữa, vẫn nên mua luôn từ sáng sớm rồi bỏ vào nồi hầm liu riu khoảng ba đến năm canh giờ, đến bữa trưa là có thể mang vào bệnh viện luôn, khỏi cần làm lỡ giờ cơm của cậu ấy."
Tô Niệm Tinh cảm thấy thời gian như vậy cũng vừa vặn cho nên gật đầu đồng ý.
Bà A Hương thấy trên gương mặt cô là vẻ ngọt ngào khó mà che giấu được mới huých khuỷu tay vào cánh tay cô một cái: "Có phải các cháu đang hẹn hò không đó?”
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Vẫn chưa ạ."
"Còn đợi cái gì nữa, một người đàn ông tốt như thế phải tranh thủ vớt nhanh đi." Bà A Hương làm ra động tác bắt đồ vật khiến Tô Niệm Tinh không nhịn được mà bật cười, cô mập mờ đáp: "Sắp rồi ạ!"
Bà A Hương thấy cô không còn bài xích như trước kia nữa cũng đoán ra được tình cảm của hai người họ đã tiến thêm một bước rồi, bà ta cũng nở nụ cười theo: "Cháu đừng thấy lúc bà còn trẻ không chọn đúng người nhưng bà đã sống đến từng này tuổi rồi, nhìn người vẫn rất chuẩn đấy nhé.
Người đàn ông tốt như giám sát Lương hiếm có khí tìm trên đời này lắm. Có vài người đàn ông trước khi kết hôn lúc nào cũng thuận theo ý cháu, chiều cháu tất, nhưng sau khi kết hôn rồi lại trở mặt.
Nhưng giám sát Lương thì lại khác, cậu ấy thật sự rất quan tâm gia đình, con người cũng đáng tin...
Tô Niệm Tinh nghe thấy bà ta lại chào hàng giám sát Lương tiếp, lần này ngược lại cũng không trêu bà ta nữa.
A Trân không biết từ lúc nào đã sáp lại gân: "Bà A Hương, bà cảm thấy A Hỉ thế nào ạ?"
Bà A Hương nhất thời nghèo nàn vốn từ, bà ta liếc mắt nhìn Tô Niệm Tinh rồi bối rối đáp: "A Hỉ ấy hả, cậu ấy chỉ là một người bình thường, cháu đừng yêu cầu quá nhiều về cậu ấy."
A Trân nghi ngờ: "Là sao ạ?”
Tô Niệm Tinh thấy bà A Hương nói vẫn chưa đủ thẳng thắn nên mới bảo: "Hai người các cô đều có khuyết điểm của mình. Cô đó, thường xuyên nói năng không suy nghĩ, hở tí là treo trai đẹp ở bên miệng, A Hỉ nghe thấy trong lòng chắc chắn sẽ có gút mắc, sau này cô vẫn nên bớt nhắc tới một chút thì hơn."
A Trân bu môi: “Anh ta dám!"
Bà A Hương nhắc nhở cô ta: "Bây giờ không dám nhưng thời gian lâu dần, cậu ấy chắc chắn sẽ nhớ trong lòng."
A Trân tỏ vẻ đăm chiêu. Tô Niệm Tinh chuyển sang chủ đề khác: "Đúng rồi? Cô vào đây làm gì thế?"
A Trân vội vàng kéo hồn về xác rồi chỉ ra bên ngoài: "Bên môi giới lại gọi điện qua đây hỏi cô khi nào có thời gian đi xem cửa hàng kìa."
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Bây giờ tôi không có tiền đi xem cửa hàng, còn đang nợ người khác tiền đây này."
Vẫn chưa kết hôn nên tiên mà cô đang nợ sir Lương nhất định phải trả về.
Cô chống cằm: "Khi nào mới có một phú bà, phú ông tới đây giúp tôi phất nhanh lên nhỉ?"
Bà A Hương lắc đầu bật cười.
Ngày hôm sau, phú bà mà Tô Niệm Tinh mong chờ đã tới.
Vừa đến quán ăn, cô đã đưa con gà đen mà mình vừa mới mua ra sau bếp để nhờ đầu bếp giúp hầm canh.
Đại Đao cũng đã đợi ở đây, A Trân nhìn thấy Đại Đao là sợ sệt, miệng vẫn luôn cắn ngon tay, trông thấy chị chủ quán tới, cô ta gần như bổ nhào tới: "Chị chủ? Sao cô lại thuê anh ta tới đây?"
Hôm qua Tô Niệm Tinh quên nói chuyện này nhưng bây giờ giải thích cũng vẫn chưa muộn: "Hôm qua anh ta đã giúp tôi một việc lớn nên tôi quyết định sẽ thuê anh ta. Cô yên tâm, bây giờ anh ta có vợ rồi, sẽ không làm bừa nữa đâu.'
A Trân vẫn còn sợ vì vết sẹo trên mặt Đại Đao dọa người biết bao.
Tô Niệm Tinh lại không để ý đến cô ta mà vẫy tay kêu Đại Đao làm việc: "Phần lớn thời gian tôi đều không có mặt ở quán ăn, đằng nào thì anh cũng nhàn rỗi rồi, có thể đi giao thức ăn giúp quán được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận