Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 152: Vụ Án A Kiệt

Chương 152: Vụ Án A KiệtChương 152: Vụ Án A Kiệt
Nhưng lúc ăn vào miệng hình như anh lại kiêng dè hình tượng, cắn một miếng thịt là lại dùng khăn giấy lau miệng một lần, chỉ sợ vết dầu dính sẽ phá hỏng hình tượng cao lớn và uy mãnh của anh.
Tô Niệm Tinh cũng thấy mệt phát hoảng giùm anh.
Thục nữ nhã nhặn nhất mà cô từng trông thấy cũng không làm bộ làm tịch bằng anh, khóe miệng của một người đàn ông dính dầu thì có làm sao?
Ăn xong rồi lau một thể cũng hết mà?
Đợi sau khi ba mươi chiếc xiên thơm bị bọn họ thủ tiêu sạch sẽ xong, Tô Niệm Tinh mới đỡ cái bụng to, ợ một tiếng.
Giám sát Lương rất tự giác ném rác vào trong thùng rác, sau khi vòng về mới quay trở lại chủ đề chính: "Chúng tôi đã bắt được hung thủ sát hại A Kiệt rồi."
Tô Niệm Tinh sững sờ rất lâu mới nhớ ra A Kiệt chính là thi thể không đầu mà cô xem bói cho vào lần trước.
Nghe vậy, cô lập tức nổi lên hứng thú: "Hung thủ là ai?"
Tốc độ điều tra phá án của cảnh sát Hương Giang đúng là chậm ghê ấy, gần hai tháng rồi mới bắt được hung thủ.
Giám sát Lương cũng không biết Tô Niệm Tinh đang oán thầm hiệu suất làm việc của bọn họ không được, anh trả lời vắn tắt: "Là cha dượng của cô bạn gái kia.
A Kiệt dẫn bạn gái của anh ta bỏ trốn nhưng bị cha dượng của cô ta phát hiện. Hai người xảy ra tranh chấp rồi A Kiệt bị giết, sợ đối phương nhận ra A Kiệt nên ông ta đã chặt đầu nạn nhân xuống rồi cất vào hâm đất."
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng, xem ra vụ án này cũng không có độ khó gì cả, chỉ là nạn nhân A Kiệt có khả năng không có người thân cho nên chết rồi cũng không có ai quan tâm.
Không đúng, vẫn còn một người cơ mà.
Cô hỏi dò: "Vậy bạn gái của A Kiệt thì sao?”
Giám sát Lương trầm ngâm một lúc lâu rồi mới đáp: "Cô ta bị nhốt vào hầm đất, ngày nào cũng phải nhìn đầu của A Kiệt. Lúc chúng tôi tìm thấy cô ta thì trạng thái tinh thần của cô ta không được ổn cho lắm”"
Đương nhiên, anh vẫn chưa nói rằng cha dượng của cô ta đã xâm hại tình dục đối với cô ta.
Tô Niệm Tinh chửi một tiếng: "Cặn bã."
Sau khi chửi xong, cô lại nhìn giám sát Lương: "Cảm ơn anh đã tới nói cho tôi biết, cũng bớt cho tôi mong mỏi."
Giám sát Lương co rút khóe miệng, đừng tưởng rằng vừa rồi anh không nhìn ra được cô đã sớm quên mất A Kiệt là ai rồi.
Nhưng anh cũng không bấu chặt lấy chuyện này không buông mà là hỏi cô làm thế nào lại xem bói được chuẩn như vậy, liệu có loại sách nào tiến cử không?
Tô Niệm Tinh liếc mắt quan sát anh một lượt từ trên xuống dưới rồi hỏi dò: "Anh cũng muốn học bói toán sao?
Cô cười hí hí: "Trước đó còn nói tôi là lừa đảo nhưng bây giờ lại muốn học bói toán. Giám sát Lương này, vả mặt tới cũng nhanh quá luôn rồi đó, có đau không hả?"
Đối diện với lời chế nhạo của cô, giám sát Lương trông vẫn vô cùng bình tĩnh và thản nhiên, thẳng thắn gật đầu: "Đúng, tôi muốn học."
Tô Niệm Tinh cảm thấy người này có hơi uốn cong thành thẳng quá: "Thật ra trình độ xem bói của tôi không lợi hại đến vậy đâu. Tôi chỉ có thể bói ra được thông tin cơ bản, cũng chỉ có lúc gặp thi thể không đầu là có thể dùng được, nhưng các anh chắc hẳn không thường xuyên đụng phải thi thể không đầu đâu nhỉ?"
Rõ ràng giám sát Lương không cho rằng là như vậy: "Cô có thể bói ra được sự việc hoặc người quan trọng nhất của nạn nhân khi còn sống, điều này rất có lợi cho việc điều tra phá án.
Cô có biết thời gian phá án hoàng kim bảy mươi tiếng không?
Nếu tôi chỉ nhìn chỉ tay cũng có thể bói ra được mấy thông tin này vậy cũng tiết kiệm được rất nhiều thời gian cho tổ trọng án chúng tôi."
Vây mà Tô Niệm Tinh lại không có cách nào phản bác, cô nghĩ ngợi cẩn thận lại thấy lời anh nói cũng có lý đấy chứ.
Bà A Hương đột nhiên chen miệng vào: "Tiên lương của cảnh sát Hương Giang là bao nhiêu?”
Giám sát Lương sững sờ: "Tổ viên bình thường trong tổ trọng án là hơn một vạn, sau khi phá được án sẽ có tiền thưởng thêm.”
Bà A Hương lại truy hỏi: "Vậy cậu thì sao?”
Giám sát Lương lại không hiểu gì cả, nhưng vẫn thành thật đáp: 'Mỗi tháng chưa tới mười vạn." Tô Niệm Tinh trợn tròn mắt, cái gì cơ?
Anh chỉ là một giám sát mà tiền lương mỗi tháng lại tận mười vạn cơ á?
Thật hay giả đó?
Nếu thăng chức lên làm cảnh ti vậy chẳng phải lương tháng sẽ thành hai mươi vạn hay sao?
Ôi mẹ ơi!
Chẳng trách trong phim Hồng Kông, mấy thị dân kia bị bắt vào đồn cảnh sát luôn chửi a sir đang lãng phí tiền của người nộp thuế.
Tiền lương của mấy viên cảnh sát này đúng thật là quá cao mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận