Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1056: Đố Ky Mà Giết Người

Chương 1056: Đố Ky Mà Giết NgườiChương 1056: Đố Ky Mà Giết Người
Tô Niệm Tinh cũng không giấu diếm ông ta: "Con điện thoại di động mà tôi mang từ trong nước qua bên này không có cách nào dùng được. Nhưng ông yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ nói với ông."
Chuyện này coi như đã đi đến thống nhất.
Tô Niệm Tinh thấy Kern đang xem tivi mới hỏi ông ta có chương trình nào hay không.
Kern đưa điều khiển tivi cho cô để cô tự chọn.
Tô Niệm Tinh ấn thử hai kênh rồi nhìn thấy một bản tin đang nói về vụ án cha của James bị giết hại.
Hung thủ đã bị bắt, chính là công nhân phụ trách trồng cây ở khu vực đó và cũng chính là hộ dân cư ở cùng thị trấn. Bởi vì đố ky với cha của James có thể dạy ra được một đứa con trai xuất sắc, lại có một cô vợ trẻ trung và xinh đẹp nên tâm lý vặn vẹo, ra tay tàn nhẫn.
Tô Niệm Tỉnh líu lưỡi: 'Đố ky mà giết người, cha của James đúng là thảm thật đấy."
"Có vài người chính là như thế đấy, bản thân không có được nhưng thấy người khác có là sinh lòng ghen ty." Kern thở dài: "James vẫn luôn cho rằng là mẹ kế giết người nhưng không ngờ kết quả lại không phải, chỉ có thể nói là tạo hóa trêu người mà thôi.
Ngược lại, giám sát Lương có thể hiểu cho James: "Cảnh sát điều tra án thường đều sẽ bắt đầu điều tra từ những người bên cạnh bởi vì người thân mới có ràng buộc lợi ích, ngược lại là người lạ không có.
Dù sao thì người có nhân cách chống đối xã hội cũng thuộc thiểu số, còn đại đa số các vụ án thường đều là người thân cận gây án."
Kern nghe xong cũng cảm thấy có lý.
Lúc này, khách đã tới.
Kern giới thiệu với Tô Niệm Tinh: "Edward là quản lý của một công ty công nghệ, mẹ anh ta là người Trung Quốc."
Edward có một gương mặt châu Á, con người trông hơi nghiêm túc, có khả năng là vì có liên quan đến nghề nghiệp của anh ta nên trông anh ta còn khá là thận trọng.
Tô Niệm Tinh chào hỏi anh ta xong mới hỏi đối phương muốn bói về cái gì.
Edward có hơi khó mở lời nhưng cuối cùng anh ta vẫn thành thật nói ra: "Tôi đã từng hẹn hò với rất nhiêu cô gái nhưng không biết tại làm sao mà đến cuối cùng bọn họ chắc chắn sẽ ngoại tình.
Gần đây tôi gặp được một cô gái mà mình thích, cô ấy thật sự rất đẹp, là đồng nghiệp của tôi, tôi rất có hảo cảm về cô ấy nhưng lại lo lắng sẽ bị phản bội thêm lần nữa, cho nên tôi mới muốn nhờ cô bói cho mình một quẻ, xem cô ấy có phải là một nửa của tôi không, hoặc là sau khi chúng tôi hẹn hò, liệu cô ấy có phản bội tôi không?"
Xem chừng bị bạn gái phản bội hết lần này đến lần khác đã khiến Edward không còn tin vào phụ nữ nữa rồi, thậm chí ngay từ đầu đã nghi ngờ đối phương.
Thái độ như thế đối với một người đàn ông vừa mới bước chân vào bể tình sẽ không được cộng thêm điểm, cứ tiếp tục thế này thì có khả năng anh ta sẽ không theo đuổi được cô gái nào hết.
Tô Niệm Tinh không nhịn được mà có hơi đồng cảm: "Anh có hỏi bọn họ tại sao lại phản bội mình không?”
Edward thở dài một tiếng: "Bọn họ nói tôi là thằng tồi."
Tô Niệm Tinh nghe mà thấy kỳ lạ: "Có phải có người đã tạo tin đồn xấu không?”
Mới đầu Edward cũng muốn giải thích cho bản thân lắm nhưng anh ta lại cười khổ: "Tôi có hỏi rồi nhưng bọn họ không chịu nói."
Kern làm chứng cho anh ta: "Edward làm việc vẫn luôn vô cùng nghiêm túc, hơn nữa vòng xã giao cũng rất hẹp, không có sở thích xấu nào hết, không biết đã có chuyện gì xảy ra với mấy cô gái kia mà có người còn chơi trò mất tích, chỉ gọi một cuộc điện thoại rồi chia tay."
Tô Niệm Tinh càng nghe càng cảm thấy kỳ lạ, cô dùng lục hào kim tiền quẻ để bói cho anh ta và kết quả lại là một màn sương mù.
Cô lại xem chỉ tay, lân này thì nhìn thấy cảnh tượng chia tay, kết quả lại nằm ngoài dự đoán của cô: "Có phải anh có một người bạn thân là Robert không?”
Edward nhìn cô với vẻ nghi ngờ: "Đúng rồi, sao cô lại biết cậu ấy? Chuyện này có liên quan đến cậu ấy sao?"
"Đương nhiên là có liên quan rồi." Tô Niệm Tinh không nhịn được mà có hơi đồng cảm: "Chính anh ta đã bịa đặt tin đồn về anh với mấy cô gái kia đó, nói anh là gay, mấy cô gái kia lại tin là thật, cộng thêm anh đúng là hơi quái gở thật."
Cô nhìn "Lan Hoa Chỉ" của anh ta nhếch lên, trên gương mặt lộ ra nụ cười lúng túng.
Edward thuận theo tâm nhìn của cô trông quá rồi cười khổ: "Lúc còn nhỏ tôi từng làm ngón trỏ bị thương, không thể không dùng băng quấn lại cho nên không thể không nhấc ngón lên, chính vì như thế nên bọn họ đều tin tôi là gay sao? Tính hướng của chính bản thân tôi, lẽ nào tôi còn không biết chắc?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận