Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 163: Có Phải Cô Là Con Nuôi Không

Chương 163: Có Phải Cô Là Con Nuôi KhôngChương 163: Có Phải Cô Là Con Nuôi Không
Tô Niệm Tinh sững sờ: "Cô muốn chia rẽ hai người họ?”
"Loại tiện nam đó không xứng với bạn thân của tôi. Kiểu đàn ông đó không chia tay bộ còn giữ lại để ăn tết à? Nhưng tôi không thể đích thân ra tay được. Cô hiểu ý của tôi chứ?"
Cô gái trẻ dường như đã nghẹn suốt một khoảng thời gian rất dài rôi, nóng lòng muốn khẳng định người ta.
Có người lập tức đưa ra sáng kiến cho cô ta: "Tên tiện nam lăng nhăng như vậy chắc chắn là thích kiểu kích thích rồi, cô tìm cô gái khác tới quyến rũ anh ta là anh ta mắc câu chắc luôn."
Cũng có người cho rằng làm thế là thiếu đạo đức, thà dỡ một ngôi chùa cũng không phá hỏng một cuộc hôn nhân, phá hoại nhân duyên của người khác thật sự không tốt cho lắm: "Nếu bạn thân của cô biết được sư thật chắc chắn sẽ sinh lòng thù ghét cô."
Bà A Hương có thể hiểu được tâm trạng của cô gái trẻ nhưng thấu hiểu vẫn hoàn thấu hiểu, bà ta cảm thấy vẫn nên nói thật ra sẽ tốt hơn: "Nếu cô ta thật sự ngại vậy có khả năng tình cảm giữa các cô chưa đủ sâu sắc đâu."
Vẻ mặt của cô gái trẻ khó coi hẳn đi, rõ ràng là không nỡ, cô ta siết chặt túi xách của mình với vẻ thận trọng, cắn môi nói: "Nhiều năm như vậy chỉ có cô ấy chủ động làm bạn với tôi, chưa bao giờ từng bắt nạt tôi, còn nấu đồ ăn ngon cho tôi nữa."
Thế này thật sự cũng không dễ làm.
Tô Niệm Tinh ra ngỏ ý sẽ xem cho cô ta một quẻ: "Tôi xem chỉ tay cho cô trước, có lẽ có thể nghĩ ra được một biện pháp hay cho cô." Cô gái trẻ chẳng quan tâm lắm mà duỗi tay ra, ra hiệu cho đối phương cứ xem thoải mái.
Đôi mày của cô ta nhíu chặt lại, đang cân nhắc xem phải làm thế nào mới có thể quay về như lúc trước.
Tô Niệm Tinh xem xong chỉ tay, ánh mắt nhìn cô gái trẻ lại vô cùng phức tạp, người xung quanh cũng đang đợi ý kiến của cô.
Vấn đề tình cảm này thật sự rất khó vẹn toàn cả đôi đường.
Ai ngờ Tô Niệm Tinh lại hỏi một vấn đề hoàn toàn chẳng liên quan gì đến cái trước: "Có phải cô là con nuôi không?”
Cô gái sững sờ rồi gật đầu với vẻ bất an thấp thỏm: "Đúng, tôi đúng là con nuôi, trước đó cha mẹ tôi mãi mà vẫn chưa có con nên sau này mới nhận nuôi tôi, mới đầu họ đối xử với tôi rất không tồi, nhưng sau này họ có con riêng của mình rồi, tôi..."
Nói đến đây, cô ta không còn nói tiếp nữa, nhưng đám người vây xem đều có thể hiểu được lời nói nửa vời ấy của cô ta, làm sao mà con gái nuôi có thể thân thiết thiết được bằng con đẻ chứ.
Chẳng trách cô gái trẻ này lại thận trọng như vậy, rõ ràng là ở trong nhà không có địa vị gì cả, cũng chẳng trách cô ta lại quý trọng tình bạn đến như thế.
Cô gái trẻ không muốn tiết lộ chuyện riêng của mình. Cha mẹ nuôi của cô ta quả thật đối xử với cô ta không thân thiết như ngày trước nhưng dù sao cũng đã nuôi cô ta khôn lớn, không có gì hay để phải chỉ trích cả.
Cô ta kéo chủ đề về lại: "Đại sư, tôi nên làm thế nào bây giờ? Nếu tôi tìm người quyến rũ tên đàn ông đó vậy liệu bạn thân của tôi có cãi nhau với tôi không?” Tô Niệm Tinh lại kéo chủ đề trở về: "Sở dĩ bạn thân của cô chủ động làm bạn với cô thật ra là chịu sự sai khiến của bạn trai cô ta."
Lời này vừa nói ra đã khiến tất cả mọi người đều kinh hãi.
Mấy hàng xóm đã từng nghe qua án giết vợ và án hạ độc kia đột nhiên phúc đến thì lòng cũng sáng ra, bắt đầu ác ý phỏng đoán: "Sẽ không phải bạn thân muốn dụ dỗ cô tới chỗ ở của cô ta, sau đó cho tay bạn trai cưỡng gian cô đấy chứ?
Mấy hôm trước tôi có đọc được một bài báo, thai phụ mang thai không thể thỏa mãn được nhu cầu của chồng nên lừa các cô gái trẻ trên phố đi theo cô ta về nhà cho chồng cô ta cưỡng hiếp."
Tin thời sự đó phá vỡ tam quan, mức độ chấn kinh không thua gì vụ án tai nạn giao thông, rất nhiều người vẫn còn nhớ như in: "Đúng đúng đúng, tôi cũng nhớ nó này."
Có người không nhịn được mà chửi tục: "Cô gái ơi, cô phải cẩn thận với bạn thân của mình đấy, qua lại với tên khốn nạn như vậy chắc chắn cũng không phải là người tốt gì đâu."
Cô gái trẻ đã kinh ngạc không nói được thành lời rồi, rõ ràng cô ta không thể chấp nhận được đáp án này mà vội nhìn vê phía Tô Niệm Tinh với vẻ chờ mong: "Bọn họ nói đều là thật cả sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận