Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 931: Còn Chuyện Thứ Hai Nữa

Chương 931: Còn Chuyện Thứ Hai NữaChương 931: Còn Chuyện Thứ Hai Nữa
Giám sát Lương thấy cô có lòng chính nghĩa như vậy mới vỗ nhẹ vào đầu cô: "Tốt lắm, ngày mai anh sẽ gọi điện hỏi phía bên đồn cảnh sát Nguyên Lãng về tiến trình vụ án."
Tô Niệm Tinh có hơi ngại ngùng: "Có phải em đã rước thêm phiên phức cho anh rồi không?”
Anh là một giám sát của đồn cảnh sát Vịnh Đồng La, hoàn toàn chẳng dính dáng gì đến đồn cảnh sát Nguyên Lãng cả, nhưng cô lại muốn kêu anh nhúng tay vào chuyện của khu vực khác, liệu rằng làm vậy có khiến người phản cảm không?
Bây giờ anh ta đang được kiểm tra thăng chức, cô không muốn gây thêm rắc rối cho anh.
Giám sát Lương bật cười: "Sẽ không đâu, anh có bạn học cũ ở bên đồn cảnh sát Nguyên Lãng, chỉ hỏi một chút thôi chứ cũng không hỏi cậu ấy điều tra vụ án thế nào."
Tô Niệm Tinh thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Chớp mắt cái, giám sát Lương đã nói lại kết quả mà mình hỏi được cho Tô Niệm Tinh nghe.
"Ý của anh là phía bên đồn cảnh sát Nguyên Lãng đã từng tới tìm nhân tình của A Kiệt, nhưng đối phương không chịu thừa nhận ngày hôm đó đã ở chung với anh ta sao?" Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng.
Mẹ của A Kiệt nói không sai, quả nhiên người đàn bà này thấy chết mà không cứu, thật đúng là cạn tàu ráo máng, không hề đáng tin một chút nào cả. Giám sát Lương gật đầu: "Bạn học cũ của anh điều tra vụ án này rất nghiêm túc, sẽ không chỉ nghe lời khai một phía của cô ta thôi đâu, càng sẽ không nghi oan cho người vô tội. Anh nghe cậu ấy nói mình thật sự đã phát hiện ra có vài chỗ không đồng nhất với lời khai của A Kiệt, thậm chí còn có thể nói là kỳ lạ."
Tô Niệm Tinh hơi trừng to mắt, ra hiệu cho anh nói tiếp.
"Bạn học của anh điều tra ra được anh ta với Đại Kim chưa bao giờ từng qua lại với nhau, nếu như thật sự là A Kiệt giết người vậy đó chính là án người lạ giết người rồi. Tính cách của người đó nhất định phải vô cùng nóng nảy, vừa châm ngòi cái đã nổ ngay. Nhưng rõ ràng A Kiệt không hè phù hợp với loại tình huống đó.
Chúng ta cũng đã từng gặp A Kiệt rồi, tính cách của cậu ta quả thật có hơi bốc đồng, chỉ số thông minh cũng bình thường, nhưng hôm đó ông bác kia rõ ràng muốn đòi tiền của anh ta, A Kiệt rất giận dữ nhưng anh ta cũng chỉ chửi đối phương, thậm chí đến cuối cùng còn chịu thỏa hiệp, cho ông bác đó hai trăm đô la Hồng Kông chứ không hề làm ra một hành động quá khích nào.
Vậy tại sao đột nhiên tính cách của anh ta lại thay đổi chóng mặt, vô duyên vô cớ xảy ra tranh chấp với Đại Kim, hơn nữa còn đến mức phải giết chết đối phương?”
Tô Niệm Tinh gật đầu, giám sát Lương nói rất có lý.
A Kiệt quả thật có hơi ngốc, tính cách cũng hơi tệ nhưng cũng không có nghĩa anh ta chỉ cân một lời không hợp là sẽ giết người ngay, anh ta vẫn có thể khống chế được tính khí của mình một chút.
"Còn chuyện thứ hai nữa, pháp y nói vết máu bắn trên quần áo khi A Kiệt giết người không phù hợp với lẽ thường." Giám sát Lương dùng hai tay mô tả khoảng cách giữa anh và Tô Niệm Tinh.
"Một dao đâm vào, hai người cách nhau gần như thế vậy trên áo mà A Kiệt mặc trên người chắc chắn sẽ dính máu của Đại Kim, nhưng vết máu trên người A Kiệt lại chỉ là vết tích để lại khi anh ta kéo thi thể rời đi, thế này không phù hợp với logic.
Hoặc là nói, tại hiện trường chắc chắn có người thứ hai, mà người đó mới là hung thủ giết người chân chính."
Tô Niệm Tinh đã hiểu rồi: "Bây giờ phía cảnh sát chỉ có thể chứng minh A Kiệt đã vận chuyển thi thể chứ không thể chứng minh anh ta đã giết người?"
"Đúng." Giám sát Lương lại bổ sung: "Hơn nữa, còn điều tra ra được một chuyện vô cùng trùng hợp nữa. Chồng của A Hoa và A Kỳ là bạn bè, chồng của A Hoa nợ Đại Kim một khoản tiền."
Trước đấy Tô Niệm Tinh chỉ nghi ngờ A Kỳ cố tình bẫy A Kiệt phải nhận tội thay mình, bằng không, A Kiệt cũng sẽ không hồ đồ đến mức đi vay nặng lãi, nhưng sau khi nghe thấy chồng A Hoa nợ Đại Kim một khoản tiền là cô có hơi hoang mang rồi đấy: "Không phải Đại Kim là nông dân sao?"
"Đúng, nhưng trước đây Đại Kim sống ở Vịnh Đồng La và còn thuộc diện quy hoạch, trong tay ông ta có không ít tiền dư dả gửi tiết kiệm. Chồng của A Hoa chính là người phụ trách quản lý ngân sách của ông ta." Giám sát Lương cảm thấy trong chuyện này có điểm kỳ quái.
Có khả năng sự việc không hề đơn giản như vẻ ngoài của nó, nhưng dù sao thì anh cũng không phải người phụ trách vụ án này cho nên cũng không có cách nào biết được quá nhiều nội tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận