Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 826: Sao Có Thể Xấu Xa Như Vậy Được Chứ

Chương 826: Sao Có Thể Xấu Xa Như Vậy Được ChứChương 826: Sao Có Thể Xấu Xa Như Vậy Được Chứ
"Tôi cảm thấy trọng điểm của bài báo này không đúng, nên nói là một đôi bách hợp ngại vì thế tục mà chọn kết hôn, cuối cùng một người trong số đó đi làm bà hai quyến rũ người chồng, trình diễn một màn hai đấu một, cuối cùng thì tình xưa nối lại."
"Tôi thấy không phải là tình xưa nối lại đâu mà là cố tình thì có."
Hôm nay, Hà Linh Vân đã xem đủ các loại phim máu chó hơn nữa còn dày dạn đủ kinh nghiệm hiếm khi tới quán Tô Thần Toán ăn cơm, sau khi nhìn thấy bài báo này cô ta lập tức tự biên tự diễn một hồi.
"Chắc là hai cô gái đều tỉ mỉ chọn trúng người đàn ông này. Các ông xem, người đàn ông này rất háo sắc, có nhà có xe, tiền tiết kiệm cũng nhiêu. Nếu như anh ta mất đi năng lực hành vi dân sự vậy người giám hộ của anh ta sẽ biến thành vợ của anh ta. Bọn họ có thể sở hữu hợp pháp mấy thứ đó, vừa có thể chiếm dụng thân phận của anh ta, lại vừa có thể sở hữu tài sản của anh ta, hơn nữa, còn không phải sợ ánh mắt của người khác nữa."
A Trân chà hai cánh tay: "Thấy ghê quá vậy, sao có thể xấu xa như vậy được chứt"
"Không phải bà chị chồng này đang kiện hai người đó hay sao?" Chú An nhìn tờ báo.
Hà Linh Vân nhún vai: "Cái này muốn kiểu gì đây? Đâu có ai quy định trước khi kết hôn không thể có bạn trai hoặc bạn gái chứ, giữa bọn họ là vấn đề đạo đức chứ không phải vấn đề pháp luật."
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, rất lâu sau vẫn không có ai lên tiếng trả lời.
"Tại anh tại ả, tại cả hai bên! Nếu anh ta có thể giữ vững giới hạn của mình thì cũng không đến mức thành ra như vậy." Hà Linh Vân lẩm bẩm: "Cho nên ngoại tình rất nguy hiểm, làm không ổn là mất mạng như chơi."
Chú An nói với những tiểu bối khác: "Nghe thấy cả chưa? Sau này nếu như lấy vợ rồi thì tuyệt đối đừng có làm ra mấy chuyện vô lương tâm như vậy."
Nhóm tiểu bối tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.
Khẩu Thủy Toàn phun nước miếng: "Lại còn bao nuôi bà hai? Đến ngay cả một cô vợ mà chúng tôi còn không có đây này."
"Đúng đó, chú An, chú lo lắng mấy chuyện này đúng là dư thừa mài"
Chú An lại nói với anh Minh: "Bây giờ A Minh đang hẹn hò hơn nữa còn có hai bông hoa đào, Cậu phải nhớ cho kỹ, đừng có quên bài học từ A Mỹ và A Kiều đó."
Anh Minh nghe thấy ông ta nhắc lại chuyện xưa mà lập tức dở khóc dở cười: "Không đâu ạ, tôi rất chung tình đấy.'...
Mười lăm tháng tám là tết Trung Thu và cũng là ngày nghỉ tết truyền thống ở Hương Giang, ngày hôm sau được nghỉ nên các đại gia tộc sẽ tập trung vào hôm tết Trung Thu này.
Tô Niệm Tinh thân là bạn gái của giám sát Lương cũng nhận được lời mời tham gia buổi tiệc ở nhà bọn họ, đến khi ấy ông ngoại sẽ giới thiệu thân phận cho cô.
Tô Niệm Tinh thay quần áo xong rồi tiêm một liều thuốc dự phòng cho giám sát Lương trước: "Trí nhớ của em không tốt lắm đâu, đặc biệt là buổi tiệc ở nhà các anh mời nhiều người như thế, em lại càng không thể nhớ hết được tất cả mọi người."
Giám sát Lương dở khóc dở cười: "Đương nhiên là anh biết rồi, em yên tâm, không có ai bới móc khuyết điểm của em đâu. Em đừng tưởng hào môn tranh đấu ác liệt thì sẽ cãi nhau ỏm tỏi ngay trước mặt ông ngoại, nhưng trên thực tế mấy người bọn họ đều đang lấy lòng ông, ngay cả A Cảnh cũng không dám giở thói ra đâu."
Tô Niệm Tinh đã hiểu rồi, ông ngoại thích các trưởng bối hiểu truyện, còn hờn giận lại là chuyện mà chỉ trẻ con mới làm ra.
"Vậy chắc hẳn ông ngoại anh rất thích anh đúng không?" Tô Niệm Tinh lộ ra ánh mắt hóng hớt.
"Thích thì cũng thích đấy, nhưng lúc nhỏ mẹ anh không cho anh tiếp xúc nhiều với ông ngoại cho nên cái thích này cũng có hạn thôi." Giám sát Lương giới thiệu một loạt quy trình cho cô.
Tổng thể là nhận biết người trước sau đó mọi người cùng nhau ăn cơm, các trưởng bối phát lì xì rôi đánh mạt chược với các trưởng bối.
Hai mắt Tô Niệm Tinh sáng choang như đèn pha ô tô: "Đánh mạt chược á?”
Giám sát Lương nhìn thấy vẻ mặt này của cô là lập tức bật cười: "Người Tứ Xuyên các em rất giỏi đánh mạt chược đúng không? Trước đây anh có quen một người nội địa cũng ở Thành Đô, nghe nói chỗ bọn họ đã bắt đầu đánh mạt chược từ lúc mới lọt lòng rồi."
Tô Niệm Tinh điên cuồng gật đầu, cô thích đánh mạt chược cũng không phải vì nguyên chủ đâu mà là bản thân cô biết đánh.
Cô rất thích chơi, có hứng thú với cái gì là chơi cái đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận