Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1067: Đây Là Chuyện Riêng Của Cha Cậu

Chương 1067: Đây Là Chuyện Riêng Của Cha CậuChương 1067: Đây Là Chuyện Riêng Của Cha Cậu
Sau khi ông ta trở về thì khách cũng đã tới. Vị khách này tên là .Jayden, có hơi đặc biệt vì độ tuổi chỉ mới mười lăm thôi.
Thường thì Tô Niệm Tinh sẽ không xem bói cho vị thành niên nhưng nội dung muốn xem của cậu ta cũng hơi đặc biệt: "Hình như người nhà tôi bị quỷ ám rồi, tôi muốn hỏi cô có thể trừ quỷ được không?"
Tô Niệm Tinh nào có biết trừ quỷ đâu, cô chỉ có thể cầu cứu Kern.
Kern khuyên can đối phương mãi thì đối phương mới không yêu cầu Tô Niệm Tinh trừ quỷ nữa, mà kêu cô xem bói: "Cha tôi rất lạnh lùng với tôi, cô bói về thông tin thật của ông ấy đi."
Tuy rằng không trừ quỷ được nhưng lại kêu cô xem bói thân phận chân chính của ác quỷ, Tô Niệm Tinh vuốt trán: "Nếu cha cậu thật sự bị quỷ ám vậy tôi có thể bói ra được thật, nhưng làm thế nào mà cậu có thể chắc chắn được tôi bói ra là sự thật chứ?”
Jayden bị hỏi trúng chỗ khó rồi, cậu ta cúi đầu nghĩ ngợi rất lâu, sau đó lấy lùi làm tiến: "Như vậy đi, chỉ cần cô bói ra được phương án chia tài sản của cha tôi thì tôi tính cho cô thắng."
Tô Niệm Tinh trợn tròn mắt há hốc mồm, tốc độ chuyển chủ đề cũng nhanh quá rồi. Trước đó còn kêu cô trừ quỷ mà bây giờ lại kêu cô bói phương án chia tài sản.
Cô xoa mi tâm: "Đây là chuyện riêng của cha cậu, tôi không có cách nào bói được đâu."
Trước đây cô đã từng bói về di chúc cho bà Hà rồi, đối phương biết được kết quả đã suýt chút nữa thì giết người, còn cô thì suýt chút nữa đã gây ra họa lớn, bây giờ làm sao có thể biết rõ còn cố tái phạm nữa chứ.
dJayden có hơi khó chịu và cũng bắt đầu tức giận, cậu ta chửi mắng Tô Niệm Tinh là đồ thây bói rởm, cái này không thể bói, cái kia cũng không thể bói, rõ ràng là đang chơi cậu ta.
Giám sát Lương thấy cậu ta chửi người mà cũng nổi giận: "Không muốn xem bói thì cút! Cậu đưa ra mấy yêu cầu không hợp lý như thế, ai có thể đồng ý được với cậu?”
Kern lập tức đi lên trấn an. Ông ta liếc mắt ra hiệu với giám sát Lương rồi giơ một ngón tay lên, ý là vị khách hàng này đã trả mười vạn tiền xem bói, kêu anh hãy nhịn một chút.
Tô Niệm Tinh nắm lấy tay của giám sát Lương, ngăn anh nổi nóng.
Kern kéo Jayden qua một bên và nói những nội dung mà Tô Niệm Tinh am hiểu cho cậu ta nghe: "Không phải chuyện gì cô ấy cũng có thể bói ra được, cô ấy am hiểu bói nhân duyên, tìm người và tìm đồ."
Jayden nổi cáu với Kern một lúc rất lâu, nhưng Kern lại tốt tính trấn an cậu ta.
Cuối cùng, dưới sự điều giải của Kern, Jayden mới kêu Tô Niệm Tinh giúp mình bói xem viên đá quý mà mẹ mình hay đeo đang ở đâu."
"Viên đá màu hồng, bán đấu giá tận ba nghìn vạn đô la Mỹ, mẹ tôi coi nó như châu báu vậy." Jayden vẫn khó ở như cũ: "Chỉ cần cô bói ra được địa điểm thì coi như cô qua cửa."
Tô Niệm Tinh nhìn cậu ta với vẻ nghi ngờ: "Viên đá quý giá như thế, cho dù tôi thật sự bói ra được giúp cậu thì cậu cũng không thể lấy được đâu, chắc chắn có két bảo hiểm rồi."
Jayden hiểu ý của cô: "Tôi muốn biết ông ta không bán đứt viên đá đo đi là được. Đây là đồ mà mẹ để lại cho tôi, không thể làm lời cho người khác."
Yêu cầu này vẫn coi như hợp tình hợp lý, Tô Niệm Tinh ra hiệu cho cậu ta duỗi tay tới.
Cô nhanh chóng nhìn thấy một hình ảnh giương cung bạt kiếm, tranh giành tài sản.
Viên đá mà .Jayden muốn tìm không bị cha của anh ta bán đứt đi, nhưng đối phương cũng không tính để lại viên đá cho anh ta mà là muốn giữ lại cho con trai út của mình, để Jayden ở ngoài tự lực cánh sinh.
Jayden chất vấn cha rằng tại sao lại làm như thế.
Cha anh ta mới lấy di chúc ra và kêu anh ta nhìn cho kỹ, trong di chúc của mẹ anh ta viết rất rõ ràng là viên đá này được để lại cho đứa con trai út, chứ không phải cho anh ta.
dJayden không tin, còn nghi ngờ cha đã mua chuộc luật sư, làm giả di chúc.
Người cha lộ ra vẻ mặt giêu cợt: 'Lúc mày tống mẹ mày vào tù cũng nên nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy chứ."
Jayden sụp đổ, cậu ta gào lên với cha mình, chất vấn ông ta tại sao lại đối xử với mình như thế.
Người cha lại đáp: "Mày chê mẹ mày quản giáo quá nghiêm rồi mày lại tiễn bà ấy vào tù, cái loại sống không biết ơn như thế còn hỏi tao tại sao nữa à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận