Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1143: Vậy Mà Em Còn Đầu Tư Cho Ông Ta

Chương 1143: Vậy Mà Em Còn Đầu Tư Cho Ông TaChương 1143: Vậy Mà Em Còn Đầu Tư Cho Ông Ta
Giám sát Lương gật đầu: "Đúng, chính là từ đó, chúng ta đến vườn công nghệ nhưng giáo viên kia vẫn luôn kể về sự phát triển và kỹ thuật cho chúng ta nghe, còn ông ta lại chỉ nói đến kiếm được bao nhiêu tiên?"
Tô Niệm Tinh bật ngón cái với anh: “Anh nói chuẩn đấy, con người không ta không phải dân kỹ thuật bình thường đâu, ông ta nhìn thế giới bên ngoài nhiều cho nên suy nghĩ vê tương lai của ông ta có khả năng không nằm ở phương diện kỹ thuật đâu."
"Vậy mà em còn đầu tư cho ông ta?" Giám sát Lương cho rằng cô đầu tư vào Stone Group là vì coi trọng công nghệ, nhưng hóa ra anh đã nghĩ nhầm rồi.
"Nhưng người như thế lại có thể tránh được nguy cơ đấy. Công nghệ cần phải đầu tư rất nhiều vào nghiên cứu khoa học." Tô Niệm Tinh nhún vai: "Phương hướng tốt, nghiên cứu ra rồi hiển nhiên sẽ kiếm được tiền đầy túi, mà thua rồi thì chỉ có nước xôi hỏng bỏng không thôi."
Sau khi Stone Group cho ra mắt máy in sẽ không còn làm về mảng công nghệ nữa mà chuyển hướng sang lĩnh vực tài chính, ngược lại bọn họ thật sự đã rất thành công, chẳng qua, sau này bọn họ đã rút khỏi thị trường chứng khoán Hương Giang, chuyển thành cổ phần tư nhân.
"Vậy em có xem bói cho ông ta không" Giám sát Lương vẫn không yên tâm hơn chút nào.
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Lúc đi không phải em có bắt tay ông ta hay sao? Đã bói qua rồi, em đoán không sai đâu, trong tương lai Stone Group sẽ phát triển không tồi." Giám sát Lương thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt."
"Em dự định qua vài năm nữa sẽ đầu tư vào công ty công nghệ." Tô Niệm Tinh nghĩ đến hai vị Mã tổng kia, đó mới là đại lão công nghệ, là cổ phiếu tiềm năng trong tương lai.
Còn Stone Group chỉ là cái thang bắc qua tường của cô mà thôi, sau khi lên thị trường, tiền của cô có thể tăng lên hơn mười lần, vậy cô không có lý do gì mà không đầu tư vào cả.
Cô nghiêng đầu quan sát anh: "Em vừa mới rót ba nghìn vạn rồi, anh có muốn thêm một phần không?”
"Đã nói mỗi người một nửa rồi mà." Giám sát Lương gật đầu.
"Nhưng anh có nhiều hơn em một nghìn vạn đấy." Tô Niệm Tinh nhắc nhở anh.
Giám sát Lương kêu cô cứ tự xem sao mà làm: "Anh thật sự không biết một tí gì về đầu tư đâu, lúc ở Hương Giang anh chỉ biết mua nhà thôi, em giúp anh chọn đi."
"Vậy được, đến lúc đó em sẽ giúp anh mua nhà thương mại đã xây sẵn." Tô Niệm Tinh nói đùa với anh.
"Được đó, nhà thương mại đã xây sẵn cũng bớt được bao nhiêu việc, không giống với công xưởng, công ty, cả ngày chỉ lo thành tích không tốt, tài vụ với quản lý nội ứng ngoại hợp, thi thoảng còn phải kiểm tra sổ sách." Giám sát Lương cảm thấy ý tưởng này không tồi.
"Sau này phải tìm một người trung gian và kêu đối phương giúp thu tiền thuê hộ mới được, miễn tiền thuê cho đối phương là xong."
Tô Niệm Tinh bật ngón cái với anh: "Anh nghĩ chu toàn thật đấy." Kỹ thuật mát xa của anh thật sự rất tuyệt vời, Tô Niệm Tinh dựa người nằm nghiêng lên đống gối, mái tóc xoăn dài màu đen phủ xuống bên người càng làm tôn lên gương mặt nhỏ tinh tế của cô, dáng người yêu kiều và duyên dáng vô cùng, cô thoải mái híp mắt lại, đôi môi hồng nhếch lên, trông xinh đẹp và quyến rũ không tả nổi.
Giám sát Lương có hơi kích động, sau đó lại nghĩ chỗ này không phải ở nhà, nếu cảnh sát đột ngột ập vào phòng thì lại không hay.
Tô Niệm Tinh để ý thấy vẻ đấu tranh trong đôi mắt anh mới không nhịn được mà nhếch khóe môi lên: "Lương An Bác, anh có biết không, khách trọ tại khách sạn này không giàu thì quý, trừ phi gặp phải vụ án đặc biệt nghiêm trọng, còn không, thường thì cảnh sát sẽ không tới kiểm tra phòng đâu."
Giám sát Lương hơi sững sờ, anh dùng khăn tắm lau mấy giọt nước trên tóc rôi ném nó lên cái tủ đầu giường, sau đó quay người lại gần cơ thể mêm mại của cô.......
Ngày hôm sau, Trương An Khang tới đón đám người Tô Niệm Tinh đi xem nhà xưởng tiếp.
Tô Niệm Tinh từ chối: "Tôi chỉ có dự định đầu tư vào hai nhà xưởng kia thôi, giờ ông giúp tôi liên hệ với lãnh đạo có thể làm chủ, tôi muốn nói chuyện chỉ tiết với bọn họ."
Tuy rằng Trương An Khang đã ra giá rồi nhưng mấy vấn đề chỉ tiết nhất định phải chứng thực vào trong hợp đồng. Tô Niệm Tinh phải đích thân đi gặp lãnh đạo rồi bàn bạc chỉ tiết với bọn họ mới được.
Trên gương mặt Trương An Khang lộ ra vẻ mừng rỡ, vội dặn dò cấp dưới đi gọi điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận