Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 812: Còn Có Cả Đội Bắn Tỉa Nữa

Chương 812: Còn Có Cả Đội Bắn Tỉa NữaChương 812: Còn Có Cả Đội Bắn Tỉa Nữa
Tên cướp không che mặt hô to: "Lên xe trước!"
Bọn họ không cướp được tiền, ngược lại còn chết mất một người cũng đã khiến Hứa Thiếu Cường ý thức được mình đã trúng mai phục, những tên cướp khác cũng lập tức lên xe.
Nhân viên hộ tống bắn một phát súng trúng lốp xe, chiếc xe van lắt léo vài đường rồi tiếp chạy về phía trước, xe chở tiền nhanh chóng bám theo sau, những phát súng nối tiếp nhau bắn qua bắn lại.
Các hàng xóm ở đường Paterson che miệng hô to: "Oa! Ngầu vãi!"
"Mấy người đó không phải cảnh sát đúng không? Nhân viên hộ tống là người của công ty bảo vệ, bọn họ không cần mạng sao? Dám đuổi theo cả băng cướp?" Cuối cùng cũng có người phát hiện ra sự việc khá khác thường.
"Là cảnh sát đó, ông nhìn xem súng mà bọn họ dùng khác hẳn kia kìa, không phải súng bắn đạn ria mà là súng trường tự động AKM."
Súng trường tự động AKM là phiên bản nâng cấp của A1K47, sau khi tối ưu hóa khuyết điểm sức giật lớn của A1K47, đồng thời nâng cao độ chuẩn xác khi ngắm bắn lên, còn có tính đáng tin và xuất sắc gặp vật cản được giảm đi không ít thì những bộ phận khác cũng không chênh lệch quá lớn với A1K47.
"Các người nhìn kìa! Còn có cả đội bắn tỉa nữa."
Tuy rằng mấy tên cướp này đã bỏ trốn nhưng cảnh sát đã phong tỏa các đoạn đường và quá trình phát trực tiếp vẫn đang tiếp tục, cứ men theo đường lớn chạy thẳng về phía trước là được.
Trên đường cũng sắp xếp đủ các loại chướng ngại vật, rất nhanh, con xe van đã không có cách nào lái tiếp được nữa.
Chiếc xe van kia đã bị bao vây, không mất bao lâu, các cảnh sát từ khắp bốn phương tám hướng đã ùa tới bao vây bọn họ.
"Buông súng trong tay xuống rồi đầu hàng đi, bằng không, chúng tôi sẽ bắn các anh ngay!"
Điểm đỏ của súng bắn tỉa đã chiếu lên người tên tài xế ngồi trong ghế lái, trong video là hình ảnh các cảnh sát đang áp giải mấy tên cướp này lên xe cảnh sát.
Các hàng xóm đồng loạt vỗ tay rầm rầm: "Ngầu quát! Vậy mà cảnh sát lại tiên đoán được từ trước sau đó tóm gọn mấy tên cướp này."
"Oa, anh Nhất ra tay quả nhiên có hiệu ứng khác hẳn! Lợi hại!"
Người dẫn chương trình cũng đang khen đội cảnh sát Hương Giang liệu việc như thần, đã tránh được một phi vụ cướp thế kỷ.
Buổi trưa, đội cảnh sát Hương Giang đã mở một cuộc họp báo với các phóng viên, khi hỏi đến chuyện làm thế nào phát hiện ra bọn cướp thì phía cảnh sát Hương Giang trích xuất một đoạn camera, hóa ra mấy người này đã sớm nằm vùng ở gần đó được nửa tháng nay rồi, có thị dân nhìn thấy kẻ khả nghi nên báo cảnh sát, thông qua điều tra mới phát hiện ra bọn họ chắc hẳn chính là băng cướp.
Ngày hôm sau, gân như các truyên thống lớn đều đang khen ngợi đội cảnh sát Hương Giang thận trọng tỉ mỉ, trước đó có báo chí khen đội cảnh sát nhưng có tờ báo vì muốn nổi bật mà đứng ở lập trường trái ngược, bây giờ lại đồng loạt cùng khen ngợi như nhau, thậm chí còn có vài tờ báo đăng tải lý lịch kinh người của anh Nhất lên khiến lòng tin của các thị dân về đội cảnh sát tăng lên gấp đôi. Tô Niệm Tinh thân là thị dân tốt đã cung cấp trước manh mối quan trọng cũng nhận được phần thưởng người chỉ điểm năm mươi vạn đô la Hồng Kong do đích thân anh Nhất trao tặng, bởi vì phải bảo vệ vấn đề riêng tư của cô cho nên cũng không tiết lộ chuyện này với bên ngoài.
Sau khi trả sạch khoản nợ của mình với giám sát Lương xong, Tô Niệm Tỉnh lại gom được ít được, buổi chiều, cô hẹn bên môi giới bất động sản đi xem cửa hàng.
Hơn một tháng không gặp mà giá mặt tiền cửa hàng đã tăng lên thành mười vạn đô la Hồng Kong.
Tô Niệm Tinh cắn răng mua một căn, sau khi mua xong lại trang trí cửa hàng một lượt rồi kêu A Trân phụ trách việc bên cửa hàng này.
Còn cửa hàng ở đường Paterson sẽ tạm thời do cô và Hứa Bát San đồng thời quản lý.
Hứa Bát San thân là cửa hàng trưởng tạm thời tiếp đón khách hàng không thành vấn đề, nhưng trình độ văn hóa của cô ta không cao nên cần phải tiến hành đào tạo công tác thu ngân.
Cũng may mà bình thường Tô Niệm Tinh với Đại Đao đều hay ở cửa tiệm này nên có thể giúp đỡ. Hứa Bát San cũng không cần lo không thể lo xuể.
Tô Niệm Tinh dự định tuyển thêm hai nhân viên phục vụ nữa, Đại Đao hỏi cô rằng vợ mình có thể tới làm được không?
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Được chứ, bên này người già đông lắm, quả thật cũng cần một người phụ nữ tỉ mỉ một chút tới phụ trách."
Và thế là Lâm Thúy Thúy nhanh chóng được sắp xếp công việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận