Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 503: Cô Cho Rằng Ai Đáng Nghỉ Ngờ Nhất

Chương 503: Cô Cho Rằng Ai Đáng Nghỉ Ngờ NhấtChương 503: Cô Cho Rằng Ai Đáng Nghỉ Ngờ Nhất
Đại Lâm lén lút đến gần Tô Niệm Tinh: "Cô cho rằng ai đáng nghi ngờ nhất?"
Lần này có tổng cộng năm nghi phạm, muốn thăm dò hết thân gia bối cảnh của mỗi người thì chí ít cũng phải mất một tuần, đây không phải là một công trình đơn giản.
Hôm nay Tô Niệm Tinh đã tính hết ba quẻ, không có cách nào xem bói cho họ, đành phải dựa theo tướng mạo của họ rồi chỉ vào Đại Nhãn Tử và người đàn ông bên cạnh anh ta: 'Ánh mắt của Đại Nhãn Tử tràn ngập lệ khí, vừa thấy đã biết từng phạm tội. Người đàn ông bên cạnh anh ta thoạt nhìn nhu nhược, nhưng Đại Nhãn Tử rất nghe lời ông ta, chứng minh ông ta rất giỏi ăn nói, miệng lưỡi dẻo quẹo, lại thêm ông ta mũi tẹt, đầu rắn mặt chuột, miệng rộng bè xuống, gò má nhô cao, trời sinh thích khiêu chiến, là kiểu người phúc duyên nông cạn bẩm sinh. Anh có thể điều tra ông ta."
Tướng mạo của người khác quá bình thường, cô không thấy có chỗ nào quái dị.
Đại Lâm nhớ kỹ gương mặt của hai người này, sau đó nói lời cảm ơn với cô.
Hôm sau, Tô Niệm Tỉnh đến cửa hàng bánh bao, đám hàng xóm láng giềng chung quanh lại gần phàn nàn: "Cửa hàng bánh bao trên con phố này đều đóng cửa hết, giờ tôi muốn mua bữa sáng cũng phải chạy sang phố Russell, thật sự rất bất tiện."
"Ai mà không phải chứ. Không biết là thằng khốn nào hạ độc nữa, quá hại người." Tô Niệm Tinh cũng rất lo âu. Cửa hàng bánh bao cả ngày không kinh doanh, nhưng cô vẫn phải trả tiên thuê mặt bằng và tiền lương cho nhân viên, thế thì khác nào vứt tiền xuống nước? Sao cô có thể chịu được thiệt hại này, vẫn nên bắt được hung thủ sớm một chút cho thỏa đáng.
Cô ngẫm nghĩ rồi gọi điện cho giám sát Lương, muốn xem bói cho mấy nghi phạm bị bắt hôm qua. Tám mười, tình huống tệ nhất là ba ngày sẽ bói được hung thủ.
Ai ngờ cô gọi điện mà không ai bắt máy. Cô suy nghĩ rồi lại gọi cho điện thoại cầm tay của giám sát Lương, lần này có người nghe máy.
Biết được suy nghĩ của cô, giám sát Lương nói cảm ơn, sau đó lại nói: "Chờ đến tối rồi tính sau, chúng tôi đang điều tra Trương Đông Khởi, ông ta có động cơ gây án."
Tô Niệm Tinh không ngờ họ lại điều tra được manh mối nhanh đến thế, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Đến tối, cuối cùng Tô Niệm Tinh cũng chờ được kết quả.
Hai vụ án hạ độc này đúng là do Trương Đông Khởi gây ra. Tuổi đến trung niên mà vẫn chưa làm được trò trống gì, Trương Đông Khởi cảm thấy mình làm việc gì cũng không thuận lợi. Lúc vào sau bếp trang hoàng, ông ta thấy Bảo Phúc Tửu Lâu với Vua Trà Sữa làm ăn khấm khá nên sinh lòng ghen ghét, lại thêm chính ông ta làm việc gì cũng không thuận lợi nên muốn trả thù hai người này.
Ông ta không xem bói ở cửa hàng bánh bao của Tô thần toán chủ yếu là vì Tô Niệm Tinh quá nổi tiếng, xem bói quá thần kỳ, sợ bị cô phát hiện sơ hở. Cũng vì cửa hàng bánh bao của Tô Niệm Tinh không trang hoàng nên ông ta không tìm thấy cơ hội ra tay. Tô Niệm Tinh không ngờ sự nổi tiếng còn có thể giúp mình thoát được một kiếp, nhất thời không biết nên nói gì cho phải. Ông ta kiêng ky cô đến thế thì tại sao vẫn ra tay ngay dưới mí mắt của cô? Đây là định thử thách cô hay là ông ta trời sinh thích mạo hiểm?
Đại Lâm gửi lời cảm ơn đến Tô Niệm Tinh: "Cô xem bói chuẩn thật, lân này may mà có cô, không thì không biết phải điều tra vụ án này bao lâu."
Trương Đông Khởi chính là kẻ phúc bạc mà Tô Niệm Tinh chỉ ra.
Tô Niệm Tinh xua tay: "Không có gì.'
Cô lại gọi điện cho A Trân, A Hỉ và ba vị đầu bếp, thông báo cho họ ngày mai đi làm lại.
Sau khi mở cửa lần nữa, cửa hàng bánh bao của Tô thần toán chẳng mấy chống đã đầy khách, đám hàng xóm láng giềng thi nhau chạy đến đây gom góp nhân khí.
"Đã nhiêu ngày không ăn bánh bao, tôi thèm lắm rồi." Đám láng giêng gọi mấy suất bánh bao và cháo, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống.
"Tôi cũng thế, hồi trước ngày nào cũng ăn không thấy có gì mới mẻ. Nhưng bây giờ bị ngừng mấy ngày, nhớ gần chết."
"Tôi lại nhớ nhất những ngày cùng mọi người trò chuyện tán dóc, thế mới thú vị chứ."
"Đúng đấy, đứng bên ngoài tán phét thì cứ thấy thiêu thiếu thứ gì đó." Chú Minh phụ họa.
Đám láng giêng vừa nói vừa cười, không lâu sau từng vỉ từng vỉ bánh bao được bưng ra ngoài, cửa hàng bánh bao tràn ngập mùi khói lửa.
Bảo Phúc Tửu Lâu cũng mở cửa kinh doanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận