Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 63: Sự Nghiệp

Chương 63: Sự NghiệpChương 63: Sự Nghiệp
Trong lòng Tô Niệm Tinh có một loại dự cảm chẳng lành, trái tim cũng vọt lên cổ họng theo. Ngay sau đó, cô đã có ngay một đáp án, chỉ thấy trên con đường bê tông nhựa có hai bóng người, một trước một sau, người nữ thì mảnh khảnh gầy yếu, người nam thì cường tráng khỏe khoắn. Người đằng sau vẫn luôn đuổi theo người đằng trước, đợi đến một khắc khi hai người lại gần nhau kia, người phía sau giơ một cái búa lên đập mạnh xuống, cô gái lập tức ngã xuống.
Tô Niệm Tinh giật nảy mình, ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía Hà Linh Vân, có một loại cảm giác nghẹt thở vô cùng. Vậy mà người đàn ông này lại biến thái như thế, chỉ là chia tay thôi mà, vậy mà còn muốn giết người ta nữa?
Hà Linh Vân thấy trên trán cô túa mồ hôi, trong lòng lại căng thẳng: "Sao vậy? Có phải tôi không thể thăng chức được không?"
Đột nhiên cô ta có hơi chán nản: "Tôi biết ngay là sẽ như vậy mà. Cấp trên của tôi biến thái như vậy làm sao có khả năng sẽ cho tôi thăng chức được chứ.' Sợ Tô Niệm Tinh không dám nói sự thật, ngược lại cô ta còn khuyên đối phương không cần để trong lòng: "Cấp trên của tôi vẫn luôn coi thường nữ giới, sớm đã muốn rang một con cá mực như tôi rồi, chẳng qua, chuyên mục mà tôi viết đều rất được nữ sinh yêu thích còn cấp dưới nam mà ông ta tín nhiệm lại hoàn toàn không làm được. Cho nên ông ta mới không thể không cần đến tôi."
Tô Niệm Tinh ngắt lời cô ta: "Không phải! Không phải như vậy. Đường sự nghiệp của cô rất mơ hồ nên tôi tạm thời vẫn chưa nhìn ra được gì, nhưng ấn đường của cô phát đen, rất có khả năng khó mà bảo toàn được tính mạng. Có xác suất rất lớn bạn trai cũ của cô sẽ vì yêu sinh hận, chuẩn bị giết cô đấy.
Hà Linh Vân sợ đến mức ba hồn bảy vía chạy vụt mất, cô ta ngây người ra đó như một khúc gỗ. Vừa rồi Tô Niệm Tinh vẫn còn kinh hồn bạt vía, bây giờ thấy cô ta bất động, trong lúc nhất thời cũng quên cả sợ hãi, vội giơ tay quơ trước mặt cô ta.
Lúc này, Hà Linh Vân mới lấy lại bình tĩnh, há miệng muốn nói gì đó nhưng lại không thốt được thành lời, cuối cùng chỉ gói gọn thành một câu: "Phản ứng của tôi chậm hơn người bình thường, mỗi lần bị đồng nghiệp giở giọng chê cười là đều không kịp thời phản ứng lại được, sau đó nghĩ ra phải đáp trả thế nào thì cũng đã vuột mất cơ hội rồi, cuối cùng lại hối hận không chịu được.
Tô Niệm Tinh sắp bị cô ta đánh bại rồi, bây giờ là lúc để giải thích tại sao phản ứng của cô lại chậm sao?
Còn chưa đợi cô mở miệng nói tiếp thì Hà Linh Vân đã sốt ruột quay vòng vòng: "Vậy tôi phải làm thế nào bây giờ? Có cần báo cảnh sát không? Nhưng không được, anh ta vẫn chưa ra tay mà, a sir cũng sẽ không quản đâu."
Tô Niệm Tinh thấy lúc này cô ta đã biết lo sốt vó rồi cũng vội vàng đưa ra ý kiến: 'Liệu người nhà cô có thể đưa đi đón về cô được không?"
Gương mặt Hà Linh Vân lập tức sụp đổ: "Em trai tôi vẫn còn nhỏ, thằng bé không có cách nào bảo vệ tôi. Cha tôi là tài xế lái xe tải, vừa ra ngoài là đi biền biệt mấy ngày liền. Tôi là biên tập viên của tòa soạn, thời gian tan làm lại không cố định cho nên ông ấy không có cách nào tới đón tôi. Mẹ tôi thì lại không khỏe mạnh, không thể chịu được kích thích." Cô ta thật sự rất muốn khóc, nhưng cứ cố tình ví tiên eo hẹp không thể thuê được vệ sĩ.
Gia đình này quả thật rất khó xử đây, Tô Niệm Tinh gãi đầu, nghĩ ngợi rất lâu: "Hay là tôi nhờ Cường ngốc bảo vệ cô nhé?" Nhưng mời một tay giang hồ lăn lộn ở thế giới ngầm đi bảo vệ cô ta, đến bản thân Tô Niệm Tinh cũng cảm thấy không đáng tin, còn nữa, Cường ngốc còn phải đi làm.
Bà A Hương đã xem xong cho một vị khách khác tới xem bói, thấy hai người trừng mắt nhìn nhau còn tưởng cả hai đang cãi nhau, vội hỏi: 'Làm sao thế?"
Tô Niệm Tinh nói lại lời tiên đoán vừa rồi lúc xem bói của mình, đương nhiên bà A Hương sẽ không nghi ngờ cô, nhưng bà ta cảm thấy ý kiến của Tiểu Tinh lại không đáng tin: "Chỉ có nghìn ngày làm trộm chứ nào có nghìn ngày phòng trộm, huống chi, Cường ngốc cũng không có khả năng làm vệ sĩ cho cô ấy mãi được."
Bà ta đưa ra một ý kiến khác cho hai người: "Nếu anh ta đã định ra tay vậy còn không bằng đánh rắn động cỏ, tạo một cơ hội cho anh ta."
Ba người bàn bạc một lúc, Hà Linh Vân trả tiền xem quẻ rồi vội vàng đi tìm trợ thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận