Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 471: Không Tiện Cho Xem

Chương 471: Không Tiện Cho XemChương 471: Không Tiện Cho Xem
Người muốn xem quẻ lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Vậy mà anh ta lại khiến thần toán rớt đài rồi, thế này còn khiến anh ta vui sướng hơn cả có được đáp án.
Ngay đúng lúc này, người dẫn chương trình ôm bụng mình kêu: "Tôi thấy hơi khó chịu, xin hỏi chỗ các cậu có nhà vệ sinh không?"
Phỏng ký túc xá không có nhà vệ sinh riêng nên cần người tới xem bói dẫn đường.
Anh ta gật đầu rồi dẫn người dẫn chương trình đi ra ngoài.
Lúc đi ra đến cửa, anh ta quay đầu liếc mắt nhìn bàn học: "Trong máy tính của tôi có vài thứ cá nhân, không tiện cho xem."
Tô Niệm Tinh hiểu ý của anh ta: "Yên tâm đi, chúng tôi sẽ không xem máy tính của anh đâu."
Người muốn xem bói dẫn người dẫn chương trình đi ra ngoài, sau khi anh ta đi khuất, Tô Niệm Tinh lập tức lấy cái máy ảnh trên bàn lên, rồi lại nhìn về phía cái hộp bên cạnh máy ảnh, bên trong là một đống phim đã được rửa qua, cô chỉ để dưới ánh sáng là có thể nhìn thấy những bức ảnh chụp.
"Ơ này, sao cô lại tùy tiện động vào phim của cậu ấy? Cậu ấy ghét nhất là người khác nhìn ảnh của mình đấy, lỡ như làm hỏng thì cậu ấy sẽ tức giận đó!" Bạn cùng phòng thấy Tô Niệm Tinh đặt cuộn phim dưới ánh đèn để soi mới lập tức nhắc nhwor cô: "Sau khi phim gặp ánh sáng sẽ mờ đi, mấy thứ này không thể gặp ánh sáng đâu."
Tô Niệm Tinh lại không hề để ý đến anh ta mà trực tiếp giao cuộn phim cho thợ chụp ảnh: "Quay chụp lại hết đi, giữ lại bằng chứng!" Thợ chụp ảnh hiểu ý của cô.
Lúc này, Tô Niệm Tinh mới trả lời câu hỏi của bạn cùng phòng: "Cái này đã từng được rửa rồi, hơn nữa, bức ảnh này chính là bằng chứng phạm tội, tương lai còn phải làm bằng chứng lên tòa nữa."
Bạn cùng phòng sững sờ, trên gương mặt lập tức lộ ra vẻ mặt hóng hớt: "Cậu ấy đã phạm tội gì thế? Cậu ấy vô cùng thích chụp ảnh, mỗi lần ra ngoài đều mang theo máy ảnh, chụp vô cùng nhiều ảnh luôn, nhưng lại không muốn cho chúng tôi xem dù chỉ là một tấm."
Tô Niệm Tinh cũng không phải cảnh sát, thấy trên mặt bàn của đối phương có con điện thoại di động vì thế mới hỏi anh ta mượn dùng một chút.
Bạn cùng phòng này là một người giàu có nên cũng đồng ý một cách rất sảng khoái, hơn nữa, còn nói mình đã sớm phát hiện ra đối phương có điểm khác thường rồi: "Ngày nào cũng đi ra ngoài nhưng không hề cậu ấy hẹn hò với các cô gái trẻ, cậu ấy thật sự rất không bình thường."
Đang lúc nói chuyện thì bên ngoài truyền tới tiếng nói chuyện của người dẫn chương trình cố tình nhấn mạnh, bạn cùng phòng lập tức ngậm miệng, không nói thêm câu nào nữa.
Sau khi người muốn xem bói đẩy cửa phòng cửa ra lại nhìn thấy thợ chụp ảnh đang bấm máy tách tách, Tô Niệm Tinh còn đang dùng điện thoại di động để báo cảnh sát.
Trong lòng anh ta vô cùng căng thẳng, vội vàng đi lên định cướp cuộn phim vê: “Anh làm gì đấy? Tại sao lại động vào đồ của tôi?"
Tô Niệm Tinh đã báo cảnh sát xong rồi, sau hai mươi phút nữa, cảnh sát sẽ tới đây.
Cô nhìn về phía người muốn xem bói: "Mấy thứ này chính là bằng chứng phạm tội của anh, anh đừng hòng chống chế."
Cô lại ra hiệu cho bạn cùng phòng giúp gọi điện thoại cho lãnh đạo trường học.
Anh ta sững sờ một lúc sau đó cũng làm theo.
Người muốn xem bói hoảng loạn muốn cướp con điện thoại di động về nhưng lại bị bạn cùng phòng đẩy ra.
Anh ta muốn cướp lại cuộn phim nhưng lại bị nhân viên công tác khác cản lại.
"Tôi không quay nữa, tôi muốn rút khỏi chương trình này, đoạn này không được phép phát sóng!" Anh ta gào to lên với ống kính, ngũ quan vặn vẹo, vừa nhìn đã biết là vô cùng hoảng hốt rồi.
Các hàng xóm láng giềng đồng loạt bùng nổ: "Chuyện gì thế này? Rốt cuộc thì cậu ta đã chụp cái gì? Thật tò mò quá.
Vì ký túc xá xuất hiện xung đột cho nên những sinh viên khác cũng nghe được động tĩnh, bọn họ nháo nhào thò đầu về bên này nhìn, lãnh đạo trường học tới cũng nhanh hơn cảnh sát mặc quân trang.
Tô Niệm Tinh và người dẫn chương trình đi lên giải thích lại rõ ràng quá trình sự việc xảy ra.
Lúc này vừa có hình ảnh vừa có âm thanh, hóa ra, sinh viên này đã chụp rất nhiều ảnh bên dưới váy của nữ sinh.
Lãnh đạo trường học vừa nghe được loại tai tiếng cỡ này bèn cưỡng chế yêu cầu người muốn xem bói phải giao nộp cuộn phim cho thợ chụp ảnh.
Thợ chụp ảnh ra hiệu sau khi trở về sẽ rửa ảnh ra.
Người muốn xem bói mặt xám như tro tàn, những sinh viên khác thì đều nhìn anh ta với vẻ mặt kinh hoàng: "Biến thái mới đi chụp loại ảnh này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận