Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1223: Vậy Tôi Sẽ Kêu Trợ Lý Hẹn Chủ Nhà Đến Đây

Chương 1223: Vậy Tôi Sẽ Kêu Trợ Lý Hẹn Chủ Nhà Đến ĐâyChương 1223: Vậy Tôi Sẽ Kêu Trợ Lý Hẹn Chủ Nhà Đến Đây
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Tiếc là em không có cách nào bói ra được tung tích giúp các anh."
Người thân của Hứa Thiếu Phú đã sớm mất rồi, mà người anh em bị anh ta bỏ rơi phỏng chừng cũng không phải là người để ý đến anh ta nhất, cho nên hoàn toàn không có cách nào bói ra được tung tích của đối phương.
"Không cần lo lắng, chỉ cân anh ta dám gây án thì bọn anh nhất định sẽ bắt được anh ta”...
Ngày hôm sau, giám sát Lương trở về đồn cảnh trả phép, Tô Niệm Tinh cũng bắt đầu chính thức đi làm.
Cô tới tòa nhà văn phòng trước, Phạm Minh đưa bảng biểu cho cô xem: "Bà chủ, tôi lại xem được thêm mấy cửa hàng mới nữa, khu đất đều không tôi, vốn dĩ tôi muốn đợi cô về rồi mới hẹn chủ nhà để ký hợp đồng, nhưng cô lại muốn điều tiền về nội địa nên có khả năng mấy cửa hàng mới này phải đợi vậy.'
Trước đấy Tô Niệm Tinh muốn chuyển tiên về nội địa để mua đất nhưng vận may của cô không tốt, không đấu giá được, lúc này cô vẫn bảo anh ta cứ dựa theo kế hoạch cũ mà làm là được.
Phạm Minh gật đầu đồng ý: "Vậy tôi sẽ kêu trợ lý hẹn chủ nhà đến đây."
Tô Niệm Tinh lại hỏi cửa hàng thế nào rồi: "Chuyện làm ăn có bị ảnh hưởng gì không?"
Nguyên tháng này cô đều ở bên ngoài du lịch chơi bời cũng lo lắng chuyện kinh doanh quán ăn sẽ bị ảnh hưởng, dù sao thì quán ăn của cô cũng được tạo dựng từ danh tiếng thần toán mà. Phạm Minh đưa bản phô tô mức tiêu thụ của các cửa hàng cho cô xem: "Quả thật có chịu chút ảnh hưởng nhưng vẫn còn đỡ. Không phải cô đã về rồi sao, trở vê cô xem bói miễn phí cho khách hàng rồi lại tìm truyên thông quảng cáo, rất nhanh là lại có thể cứu vãn danh tiếng thôi."
Tối hôm qua Tô Niệm Tinh đã gọi điện cho Kern rồi, đối phương có việc ở bên Mỹ nên chậm trễ chưa về được, phải nửa tháng sau mới có thể về được đây.
Phía bên cô có thể sắp xếp xem bói cho những vị khách đã trúng thưởng trước, còn chuyện đến châu Âu phải đợi Kern giải quyết xong việc thì mới có thể đi được.
Kiểm tra sổ sách xong, Tô Niệm Tinh đưa quà mà mình đã mua ở Thâm Quyến ra cho Phạm Minh.
Tặng cho nam giới thì có hai loại, một là túi tiên thêu và hai là quạt thêu.
Phạm Minh quả quyết chọn túi tiền, bên trên đó thêu cảnh trúc, ngược lại cũng khá phong nhã.
Bước ra khỏi tòa nhà văn phòng, Tô Niệm Tinh trực tiếp về thẳng quán ăn ở đường Paterson, cửa hàng xem bói của cô cứ đóng cửa miết nên các hàng xóm lại chuyển về bên kia.
Lúc này, bọn họ đang bàn tán về tin đồn mới.
Hóa ra là chàng trai hậu sinh sống tại nhà bên của chú An, cái cậu sinh viên đại học tên Trang Lý Quần ấy, nghe nói là có công ty lớn mời anh ta gia nhập nhưng anh ta lại không chịu.
"Chàng trai hậu sinh đó ngốc khủng khiếp, tiền lương mỗi tháng tận ba đến bốn vạn, tốt bao nhiêu nhưng cứ khăng khăng đòi tự mình lập nghiệp cơ, mười mấy ngày liền không ra khỏi cửa nhà một lần, người cũng mọc nấm luôn rồi."
Chú Minh cũng khuyên ông ta nghĩ thoáng một chút: "Người trẻ tuổi thời nay đều như vậy cả đấy, cậu ta vẫn còn tính là tốt chán vì ít nhất vẫn có thể nuôi sống được bản thân, chứ có vài cậu trai trẻ đang tuổi đi học nhưng ngày nào cũng cắm đầu vào máy tính chơi điện tử, mà bỏ bê học hành, cha mẹ cũng sốt hết cả ruột lên."
Bà A Cam cũng phụ họa theo: "Sức cám dỗ bên ngoài quá lớn, mấy đứa trẻ có tâm trí không được đầy đủ rất dễ bị dụ dỗ."
Bà ta vừa nói xong thì sáng trước mắt bị che lấp mới theo bản năng nhìn qua phía cửa, ở đó chật kín toàn là người làm bà ta còn tưởng là giang hồ ở đâu kéo tới nữa chứ, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện, hóa ra là đại sư.”
Trên gương mặt già nua của bà ta lập tức hiện ra nụ cười: "Đại sư! Đại sư! Cô về rồi đấy hả, giỏi quái"
Những hàng xóm khác nghe được câu này đều đồng loạt nhìn qua, sau đó cả đám vây xung quanh Tô Niệm Tinh.
"Đại sư, sao giờ cô mới về vậy? Cô gầy cả đi rồi đây này."
Tô Niệm Tinh thầm nghĩ: Gầy chỗ nào? Rõ ràng là béo lên cơ mà, ngày nào cô chẳng hết ăn rồi lại chơi.
"Đại sư, sao lân này cô lại đi lâu như thế? Lần trước qua bên Mỹ mới có một tuần thôi đã về rồi, mà lần này lại đi tận một tháng."
Chú An chen đến trước mặt Tô Niệm Tinh: "Đúng đó, đại sư, cô đến nội địa rồi có người nào tìm cô xem bói không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận