Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 252: Thai Phụ Sẽ Chết Sao?

Chương 252: Thai Phụ Sẽ Chết Sao?Chương 252: Thai Phụ Sẽ Chết Sao?
Tô Niệm Tinh nhìn cô ta và cười, bộ dáng cứ thoải mái mà hỏi đi, không thành vấn đề gì hết.
Cô đi ra sau bếp rửa rau nhưng lại có hơi bất an, rau vừa mới rửa xong mà cô lại ném vào trong thùng rác.
Bà A Hương vội vàng vớt rau ra ngoài, ném vào trong bồn rửa rau, sau đó nhỏ giọng hỏi Tô Niệm Tinh: "Cháu kêu giám sát Lương đi theo thai phụ kia làm gì vậy?”
Tô Niệm Tinh liếc mắt nhìn ra bên ngoài, xác nhận không có ai nghe lén mới giải thích với giọng cực nhỏ: "Ấn đường của thai phụ đó phát đen, cháu kêu giám sát Lương đi theo cô ta để tiện bắt được hung thủ đứng sau."
Bà A Hương chợt hiểu ra, hung thủ đứng sau?
Thai phụ sẽ chết sao?
Thấy động tác rửa rau của cô gấp gáp rõ ràng là không thể bình tĩnh lại được, bà ta lại hỏi dò: "Có phải cháu đang khổ não vì thai phụ kia không tin quẻ tượng của cháu không?"
Tô Niệm Tinh gật đầu, cô cho rằng mình đã có chút danh tiếng rồi, không còn giống như hồi vừa mới xuyên tới đây bị người coi thành thầy bói rởm nữa, nhưng trên thực tế, người không tin vẫn sẽ không tin.
Bà A Hương nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ nghi ngờ: "Cháu tuyệt đối đừng rơi vào loại tâm trạng này nhé, giống như Hổ ca, là tại bản thân anh ta không nghe lời khuyên, số mệnh đã định trước anh ta chỉ nên sống nhiêu đó thôi.
Chuyện này không liên quan gì đến cháu hết. Thật ra thầy bói chính là rình mò thiên cơ, đoạt mạng từ trong tay thiên đạo. Cô ta không tin thì đây chính là mệnh của cô ta, hơn nữa, cháu để thai phụ đợi lâu như vậy, kết quả đưa ra còn không phải thứ mà cô ta muốn xem, cô ta giận dữ cũng là chuyện hiển nhiên.
Đợi giám sát Lương giải thích rõ ràng với cô ta rồi, chắc hẳn cô ta sẽ tin mà thôi."
Tô Niệm Tinh cũng không phải chỉ đơn thuần là vì thai phụ không tin mình, cô thở dài một tiếng: "Cháu đang nghĩ mình kêu giám sát Lương theo dõi cô ta, nếu như hung thủ phát hiện ra cảnh sát, muốn hại thai phụ mà lại không tìm được người nên sẽ di chuyển sang mục tiêu mới.
Đến khi ấy, người chết chính là một người vô tội khác, rốt cuộc cháu là giúp người hay là đang hại người đây?”
Lần trước, mấy trăm viên cảnh sát đi bắt bọn bắt cóc thất bại đã khiến Tô Niệm Tinh nghi ngờ thực lực của cảnh sát. Cô sợ cuối cùng thai phụ này vẫn sẽ chết dưới sự giám sát nghiêm ngặt của phía cảnh sát.
Nếu như thai phụ không chết, hung thủ thay đổi mục tiêu, vậy là một cô gái vô tội khác sẽ chết, lương tâm của cô còn biết đặt ở đâu nữa.
Bà A Hương lập tức buông công việc trong tay xuống, nghiêm túc uốn nắn cô: "Cháu không thể nghĩ như vậy, cứu người không bao giờ là sai. Hơn nữa, bọn bắt cóc cũng chưa chắc sẽ thay đổi mục tiêu của mình, có lẽ anh ta sẽ kiên trì muốn giết thai phụ kia, vì thế sẽ lén lút lẻn vào nhà cô ta và giết cô ta, còn giết luôn cả người nhà của cô ta nữa. Cháu dám nói người nhà của cô ta vì cháu mà chết không?"
Tô Niệm Tinh sững sờ, cô chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Hồi tưởng kỹ lại hình ảnh video mà cô đã nhìn thấy ban nấy, nạn nhân không hề xảy ra tranh chấp với hung thủ, hung thủ một dao đâm chết nạn nhân ngay, không hề do dự chút nào, điều này cho thấy hung thủ giết người có chủ ý.
Giữa nạn nhân và hung thủ có thù oán, sẽ không dễ dàng thay đổi mục tiêu, liệu rằng có khả năng hung thủ vẫn luôn theo dõi thai phụ cho nên trong video, hung thủ mới trốn ở trong bóng tối tùy cơ hành động không?
"Cháu đã cố hết sức làm đến mức tốt nhất rồi, về phần kết quả là do trời định." Bà A Hương vỗ lên vai cô.
Tuy rằng bà ta đã nhiều lần an ủi mình nhưng trong lòng Tô Niệm Tinh vẫn bức bối không yên.
Cả một đêm cô gần như không ngủ, khi đêm khuya dần dần kéo đi, ánh đèn đường trong góc phố trở nên nhạt nhòa, một ngày mới lại đến. Tô Niệm Tinh gân như là trời vừa sáng đã chạy tới quán ăn, lúc gân đến giữa trưa, giám sát Lương kêu Đại Lâm qua bên này đặt món.
Đại Lâm nhân lúc các khách hàng không chú ý mà lén nói cho Tô Niệm Tinh nghe: "Tối qua chúng tôi đã bắt được hung thủ rồi.
Tô Niệm Tinh thở ra một hơi nhẹ nhõm, cả một đêm liền cô đều chỉ sợ giám sát Lương lỡ tay: "Hung thủ có thay đổi mục tiêu không?”
Đại Lâm sững sờ một lúc rồi lắc đầu: "Không có, anh ta quả thật muốn giết chết thai phụ kia, nhưng thai phụ đã chịu chút kinh hãi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận