Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 852: Em Không Sao, Anh Phải Chăm Sóc Tốt Cho Bản Thân Đấy Nhé

Chương 852: Em Không Sao, Anh Phải Chăm Sóc Tốt Cho Bản Thân Đấy NhéChương 852: Em Không Sao, Anh Phải Chăm Sóc Tốt Cho Bản Thân Đấy Nhé
Giám sát Lương im lặng một lúc rồi mới đáp: "Toàn bộ thông tin về nạn nhân đều đã tìm ra được hết rồi, lần này chắc hẳn là một vụ giết người hàng loạn, giữa các nạn nhân cũng không có liên quan gì cả."
Tô Niệm Tinh hiểu rồi, giữa các nạn nhân không có mối liên hệ vậy cô chỉ có thể bói ra được thông tin lúc còn sống của nạn nhân nhưng mấy thứ này cũng không hỗ trợ được gì cho quá trình điều tra, hơn nữa, lần này đã thành lập tổ chuyên án rồi, các thông tin cơ bản về nạn nhân đều đã sớm được điều tra ra hết cả.
Vụ án sát nhân hàng loạt lạ mặt là khó phá giải nhất, nó tương đương với giết người mà không có sự khác biệt nào cả.
Tô Niệm Tinh không thể giúp được anh nên chỉ có thể cổ vũ tiếp sức cho anh.
Giám sát Lương kêu cô trở về nhớ cẩn thận một chút, đừng tùy tiện đi quá gần với người lạ.
Tô Niệm Tinh thấy anh bận rộn như thế mà vẫn lo lắng cho mình khiến trong lòng rất ấm áp: "Em không sao, anh phải chăm sóc tốt cho bản thân đấy nhé."...
Sáng hôm nay, cô đang đi trên đường thì nhìn thấy rất nhiều thị dân giơ biển diễu hành thị uy, vừa hỏi mới biết là mấy người này định đến cửa đồn cảnh sát kháng nghi.
Chuyện diễu hành này ở Hương Giang cũng không mới mẻ gì cả, mỗi khi gặp phải vụ việc bất bình là bọn họ đều sẽ làm như thế, có đôi khi hữu dụng mà có đôi khi cảnh sát sẽ ra ngoài giải tán bọn họ.
Lần này bọn họ đến cổng đồn cảnh sát kháng nghị còn mắng chửi cảnh sát vô năng, thật ra cũng là để tạo áp lực với bên trên để bọn họ phái những người giỏi nhất ra điều tra vụ án mà thôi.
Trong lòng Tô Niệm Tinh nặng nà.
Mấy người này đến cổng đồn cảnh sát thị uy mà giám sát Lương lại là người phụ trách vụ án, áp lực của anh chắc chắn sẽ rất lớn. Gần như mỗi ngày cô đều sẽ đến đồn cảnh sát giao đồ ăn nên có thể nhìn thấy bầu không khí trong đồn rất nặng nề, áp suất thấp đến mức có thể đông chết người được.
Một người thích sạch sẽ giống như sir Lương lại nhịn được đến ba ngày không về nhà thay quần áo mà nằm trong phòng làm việc tăng ca.
Nhưng cứ cố tình vụ án này điều tra mãi không ra kết quả, các thị dân cũng không hề hiểu cho công việc của bọn họ.
Tô Niệm Tinh về đến quán ăn lại nghe thấy các hàng xóm đấm bàn chửi mắng: "Lại thêm một người chết nữa!"
Tô Niệm Tinh nhận lấy tờ báo và trông thấy một gương mặt quen thuộc trên đó, con ngươi của cô chấn động.
Không phải tận ba tháng sau A Thiện mới chết đuối ngoài ý muốn hay sao?
Tại sao bây giờ đã chết rồi? Hơn nữa ngay cả cách chết cũng thay đổi, cô ta cũng chết bởi một nhát dao chí mạng.
Không phải A Thiện cũng bị sát thủ váy đỏ kia giết chết đấy chứ?
Cô thật sự không nhịn được mà lập tức đi đến trước quầy thu ngân gọi điện thoại cho giám sát Lương.
Điện thoại vang rất lâu mới có người đi qua nhận máy, đầu bên kia lại không phải là sir Lương mà là Đại Lâm: "Sir Lương đã ra ngoài rồi."
Tô Niệm Tinh nghĩ ngợi một chút rồi gọi điện vào máy riêng của giám sát Lương, ngỏ ý muốn gặp anh.
Đang nói chuyện thì giám sát Lương đẩy cửa đi vào quán nên cô cúp máy luôn.
Giám sát Lương vốn đang định đến Cửu Long tìm manh mối nhưng nhận được điện thoại của cô nên lại tạt qua đây một chuyến.
Mỗi ngày sát thủ váy đỏ đều giết một nữ giới khiến các thị dân lo sợ trong lòng, tổ chuyên án đã được thành lập rồi và anh vẫn là người phụ trách, nhưng cùng với hung thủ đi khắp các chốn ở Hương Giang giết người khiến cho vụ án càng ngày càng lớn hơn.
Bọn họ dựa theo hồ sơ tội phạm mà chuyên gia tâm lý tội phạm cho để đi khắp các nơi phỏng vấn đề điều tra, mỗi một người ở đồn cảnh sát đều đang căng như dây đàn nhưng vẫn không tìm được hung thủ.
Tô Niệm Tinh dẫn giám sát Lương sáng một con ngõ bên cạnh, lại trông thấy hai mắt anh đầy tơ máu.
"Em vẫn nên thử xem sao đi ha, nếu em có thể bói ra được thì có lẽ còn giúp được quá trình quá trình điêu tra phá án của các anh."
Trước đó cô đã thử ném lục hào kim tiên quẻ rồi, nhưng rất đáng tiếc, cô chỉ có thể bói ra được hung thủ nằm ở khoảng từ bốn mươi đến sáu mươi tuổi, nhưng phạm vi này quá lớn, không hỗ trợ được cho quá trình điều tra phá án bao nhiêu.
Giám sát Lương lại có hơi chân chừ: "Lần này thành lập tổ chuyên án có rất nhiều bộ phận đều có mặt ở đó, nếu em đi xem thi thể thì anh rất khó che giấu được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận