Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 409: Con Gái Cô Mấy Tuổi Rồi

Chương 409: Con Gái Cô Mấy Tuổi RồiChương 409: Con Gái Cô Mấy Tuổi Rồi
"Đại sư, chỗ các cô có thể làm phép không? Có khả năng con gái tôi bị kinh động đến hồn rồi. Mấy hôm nay trông nó vô cùng khác lạ, nửa đêm vô thức phát run, tôi dẫn nó đến bệnh viện kiểm tra nhưng cơ thể lại không có vấn đề gì cả."
Người phụ nữ này vừa nhìn đã thấy trang điểm tinh tế, cô ta vội vàng đi vào bên trong, thi thoảng còn nhìn đồng hồ đeo tay, bộ dáng trông có vẻ có việc rất cấp bách.
Tô Niệm Tinh mời cô ta ngồi xuống: "Con gái cô mấy tuổi rồi?"
"Sáu tuổi, đang học mẫu giáo." Người phụ nữ nôn nóng hỏi: "Có thể làm phép không? Tôi nghe nói cô xem bói rất linh, chắc hẳn cũng biết chứ nhỉ?"
Người phụ nữ này đại khái là có bệnh thì vái tứ phương, đã bắt đầu tin tưởng vào tà môn ngoại đạo rồi.
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Tôi không biết làm phép, mấy thứ như máu chó, kiếm gỗ đạo này đều chỉ là tác dụng tam lý, có khả năng là con gái cô đã bị kinh sợ, cô đã hỏi xem cô bé ở trường có bị ai bắt nạt chưa?"
Người phụ nữ lắc đầu, nói không có: "Tôi cũng đã hỏi qua giáo viên và các bạn học rồi nhưng không có ai dọa con nhỏ cả, nhưng trước đây con nhỏ nó có như vậy đâu. Ngày trước nó thích cười lắm, còn thích chơi điện tử với tôi, nhưng bây giờ nó lại rất nhát gan, không dám ngẩng đầu nhìn ai cả."
Kiếp trước Tô Niệm Tinh đã từng nghe nói đến chuyện người giúp việc ngược đãi trẻ nhỏ, vì thế hỏi: "Bình thường là ai trông cô bé?”
"Mẹ tôi." Người phụ nữ thở dài: "Tôi với chông tôi đều phải đi làm, công việc của cả hai rất bận mà giao một đứa trẻ nhỏ như thế cho người giúp việc trông thì tôi lại không yên tâm, cho nên mới nhờ mẹ qua nhà giúp trông cháu."
Mẹ ở đây là ám chỉ mẹ chồng, rất nhiều người Hương Giang cũng sẽ gọi mẹ chồng là "bà nội."
Tô Niệm Tinh hỏi dò: "Vậy bà có thương cháu gái không?”
Người phụ nữ vô cùng thông minh, ngay lập tức đã hiểu ra ý của Tô Niệm Tinh: "Không thể nào, mẹ chồng tôi không phải loại người trọng nam khinh nữ đó đâu, bà rất thương Bối Bối."
Tô Niệm Tinh vẫn luôn cảm thấy mơ hồ: "Vậy cô có lắp camera không?”
"Có lắp ở phòng khách nhưng không có gì khác thường cả, tôi cũng không có khả năng lắp camera ở tất cả các phòng được chứ?" Người phụ nữ còn vội đi làm, lát nữa chắc hẳn sẽ đến muộn mất: "Đại sư, cô có thể bói giúp tôi được không, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tô Niệm Tinh nói với cô ta rằng bói khẩn cấp sẽ tính giá xem bói gấp đôi.
Người phụ nữ cắn răng đồng ý.
Tô Niệm Tinh vì không muốn cô ta đi làm muộn cho nên cũng không dùng mấy kỹ thuật bói toán hoa hòe hoa sói kia nữa, cô trực tiếp xem chỉ tay cho đối phương.
Sau khi xem xong, con ngươi của cô chấn động, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn: "Có phải cô có một cậu em chồng đúng không?”
Người phụ nữ sững sờ: "Đúng rồi, cậu ấy là con trai út mà mẹ chồng tôi đẻ lúc về già, mới mười tám tuổi, bây giờ đang học đại học, rất ít khi về nhà ở, mà sao thế?"
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Cậu ta bắt nạt Bối Bối đó. Chủ nhật tuân trước, mẹ chồng cô đi ra ngoài mua thức ăn mới kêu cậu ta chăm sóc Bối Bối, nhưng cậu ta lại bắt nạt cô bé, còn uy hiếp cô bé không được phép nói ra.
Bằng không, cậu ta sẽ ném cô bé từ trên tâng xuống. Để khiến Bối Bối nhớ lâu mà cậu ta còn giơ cô bé ra bên ngoài cửa sổ, chỉ cần cậu ta buông tay thì Bối Bối sẽ rớt từ tâng ba mươi hai xuống dưới ngay."
Người phụ nữ quả thật không dám tin vào lỗ tai mình, cô ta như bị người đập mạnh cho một gậy, cả người ngây ra như khúc gõ, vừa không nói được thành lời cũng vừa không có sức lực.
Loảng xoảng!
Tiếng đĩa vỡ vang lên, hóa ra là A Hỉ nghe đến nhập tâm quá nên cái đĩa trong tay rớt xuống đất từ lúc nào không hay, nhưng dường như anh ta không phát hiện ra điều đó, miệng há rất to và nhìn chằm chằm vào cô, đương nhiên, những thực khách còn lại trong quán ăn cũng không tốt hơn anh ta bao nhiêu.
Các thực khách ồn ào ở xung quanh cũng ngay lập tức im lặng, mỗi một người đều đang nhìn chằm chằm vào mặt Tô Niệm Tinh với vẻ ngơ ngác như một bức tượng đá, có làm thế nào cũng không bắt được trọng điểm, trong lòng bọn họ đều đang nghĩ: Đây là việc mà người làm sao? Vậy mà lại dùng loại thủ đoạn tàn nhẫn này để dọa một đứa bé?
Cũng không biết là ai phát ra tiếng trước: "Thật quá xấu xal"
Bạn cần đăng nhập để bình luận