Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1288: Bà Chủ, Chúng Ta Không Báo Cảnh Sát Sao

Chương 1288: Bà Chủ, Chúng Ta Không Báo Cảnh Sát SaoChương 1288: Bà Chủ, Chúng Ta Không Báo Cảnh Sát Sao
Tô Niệm Tinh cũng không còn lòng dạ đâu xem bói cho khách hàng tiếp nữa mà lập tức vào phòng riêng xem camera.
Đại Đao lùi video lại một chút, sau khi A Đông bị cho nghỉ việc, ngày hôm nay lại tới quán, đại khái là anh ta có đồ để quên ở trong tiệm, nhân lúc lục tìm đồ ở quầy thu ngân, nhân viên mới quay lưng lại thu tiền, còn anh ta thì lén lút bỏ một gói bột vào trong lọ đựng gia vị.
Bởi vì của bọn họ là hình thức chuỗi cửa hàng cho nên toàn bộ nguyên liệu pha trà sữa đều được làm sẵn tại tòa nhà văn phòng sau đó đựng vào cái lọ và gửi đến các cửa hàng chỉ nhánh.
Bây giờ A Đông thêm đồ vào trong lọ, có thể thấy được thứ đó có vấn đề.
Sắc mặt Tô Niệm Tinh nặng nề.
Đại Đao đưa ra một suy đoán: "Có khả năng cậu ta là gián điệp của bên đối thủ phái tới chăng? Tính bỏ thuốc sổ vào trong đó."
Bây giờ danh khí của Tô Niệm Tinh lớn bao nhiêu thì càng dễ gây sự chú ý bấy nhiêu, đặc biệt là mấy truyền thông này còn thích đổi trắng thay đen để thu hút lưu lượng.
Đánh giá của bọn họ về cô phần lớn là thần toán tử, nếu như quán ăn của cô xảy ra vấn đề vậy sau khi bọn họ đăng bài lên kiểu gì cũng sẽ có một câu hỏi ngược lại là "Tô thần toán liệu việc như thần, trước đây cô ta đã từng tính trước được ngày hôm nay chưa?”
Một câu nói có thể khiến toàn bộ danh tiếng trước đây của cô sụp đổ.
Ngược lại, Tô Niệm Tinh không để ý đến danh tiếng nhưng cô để ý đến tiền. Hai mươi hai cửa hàng lận, mỗi tháng lợi nhuận kiếm về là năm đến sáu mươi vạn, cô không có khả năng chống lại được cả tiền đâu.
Sau khi suy đi tính lại nhiều lần, cô quả quyết gọi điện thoại cho A Hương và kêu đối phương lập tức đến cửa hàng ở Du Ma Địa và treo biển đóng cửa tạm nghỉ: "Cô dẫn người khống chế A Đông lại, tuyệt đối không được để anh ta chạy mất."
Ngược lại cô muốn xem xem A Đông là gián điệp của tên khốn nạn nào phái tới, muốn cạnh tranh kinh doanh thì cứ quang minh chính đại mà làm, còn giở mấy trò âm mưu quỷ kế này, bộ thú vị lắm sao?
Sau khi gọi điện xong, cô dẫn các vệ sĩ vội vàng chạy tới quán ăn ở Du Ma Địa.
Lúc cô tới, ngược lại xung quanh cũng không có một chút vẻ khác thường nào cả, thi thoảng có khách quen nhìn thấy trên cửa treo biển tạm nghỉ cũng chỉ quành trở về với vẻ tiếc nuối, chứ cũng không nán lại lâu hơn.
Tô Niệm Tinh bước xuống xe, các vệ sĩ đi theo đằng sau cô tiến vào trong tiệm.
A Trân nhìn thấy cô bèn vội vàng đi lên đón, rõ ràng cô ta cũng hơi hoang mang và hơi sốt ruột: "Bà chủ, chúng ta không báo cảnh sát sao?"
Tô Niệm Tinh phất tay: "Chuyện này không thể báo cảnh sát, thị dân sẽ nghi ngờ quán ăn của chúng ta giám sát không đến nơi đến chốn mới để xảy ra tình huống như vậy."
Rất nhiều người đều có tâm lý quần chúng, đặc biệt là thứ bỏ vào mồm đều phải thật thận trọng mới được, nếu thật sự là do đối thủ cạnh tranh làm vậy cô sẽ trực tiếp kêu anh ta khai ra kẻ đứng sau màn và bắt đối phương phải bồi thường. Còn nếu không phải thì cô sẽ nghĩ cách khác.
A Đông bị hai vị đầu bếp khống chế và vẫn còn đang giãy giụa. Đợi khi Tô Niệm Tinh đi vào, đầu bếp chủ động buông tay ra, lúc này A Đông mới được giải thoát, anh ta vẫn còn giảo biện: "Bà chủ, cho dù cô chướng mắt tôi thì cũng không thể kêu họ bắt tôi được, các người đang phạm tội!"
Tô Niệm Tinh kêu anh ta đừng lo lắng mà chỉ vào vị trí có camera: "Tôi đã lắp camera ở mỗi một quán ăn chỉ vì sợ thức ăn sẽ xảy ra vấn đề, trong video đã quay rõ ràng được cảnh anh bỏ một túi đồ vào trong hộp đựng bột trà sữa.
Cô đi đến trước quây thu ngân rồi lấy túi zip, múc hai thìa bỏ vào bên trong, ra hiệu cho Đại Đao mang nó đến phòng xét nghiệm: "Nếu trong này không có vấn đề thì tôi sẽ thả anh đi, hoặc là bây giờ anh nói cho tôi biết kẻ đứng sau là ai?"...
Đại Đao mang đồ rời đi, kết quả xét nghiệm phải ba đến bốn tiếng nữa mới có thể cho ra.
Tô Niệm Tinh ngồi xuống đối diện với A Đông, các vệ sĩ thì đứng bên cạnh bảo vệ an toàn cho cô.
A Đông nghe thấy Tô Niệm Tinh nói trong cửa hàng có lắp camera bèn theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn một cái, lại trông thấy cô cầm đúng cái lọ đó một cách chuẩn xác, không lệch một ly là trái tim đập điên cuồng, rất muốn phủ nhận việc mình không bỏ gì vào trong đó cả, nhưng sự thật bày ra ngay trước mắt rồi, anh ta có nói nhiều thêm nữa cũng chỉ tổ uổng công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận