Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 990: Vậy Mà Anh Còn Kêu Em Chuyển Qua Đây Ở Chung Với Anh

Chương 990: Vậy Mà Anh Còn Kêu Em Chuyển Qua Đây Ở Chung Với AnhChương 990: Vậy Mà Anh Còn Kêu Em Chuyển Qua Đây Ở Chung Với Anh
Giám sát Lương gật đầu: "Đúng vậy."
Anh hỏi đến trận tổng chung kết thế nào: "Còn tổ chức không?"
Hôm qua Tô Niệm Tinh đã nhận được điện thoại của Trịnh Kiện Hạo: "Có chứ, anh ấy nói bây giờ danh khí của em đang vượng như thế, nếu phát trực tiếp thì tỷ suất xem đài chắc chắn sẽ càng cao hơn."
Cô nói lại tin Trương Dật Tiên đã xảy ra chuyện: "Lý Thiều Quang nói chắc là thật cả đấy, cho nên nhất định chính ông ta đã trông sinh cơ."
Giám sát Lương gật đầu: "Chắc chắn rồi, bởi vì lần này ông ta mới bị báo ứng đó."
Tô Niệm Tinh thật sự muốn biết tình hình của Trương DẬt Tiên, một long huyệt chỉ có thể trông sinh cơ một lần mà ông ta còn thất bại nữa.
Ông ta đã từng này tuổi rồi, tình hình còn có thể tốt được không?
Cô không nhịn được mà nghĩ đến một ý định xấu xa.
Cô dùng điện thoại của giám sát Lương để gọi điện cho cả Lý Thiều Quang và Chung Đức Đường, hẹn bọn họ cùng nhau đi thăm Trương Dật Tiên.
Lý Thiêu Quang có cùng suy nghĩ với Tô Niệm Tinh, cũng muốn xem kết cục của đối phương thế nào. Còn Chung Đức Đường thì lại có hơi không tỏ rõ ý kiến, chẳng qua, suy cho cùng vẫn là đối thủ cạnh tranh trong cùng một cuộc thi, giờ đối phương bị bệnh rồi, những người khác đều đã đi thăm mà ông ta không đi thì lại trông có vẻ lạc quẻ quá, nên cuối cùng ông ta vẫn đồng ý.
Tô Niệm Tinh còn thuận miệng hỏi một câu: "Ông đã đỡ bệnh chưa?"
Giọng nói của Chung Đức Đường nghe qua vang vọng và hữu lực lắm: "Đỡ rồi, có khả năng là trước đây ra biển chơi nên bị cảm, nghỉ ngơi một đêm đã đỡ hơn rất nhiều."
Tô Niệm Tinh chậc chậc cảm thán, xem chừng phong thủy học của Chung Đức Đường cũng chẳng ra làm sao giống cô rồi.
Cúp máy xong, Tô Niệm Tinh cứ nghĩ đến cảnh Trương Dật Tiên nhìn thấy ba người bọn họ là lại sung sướng.
Vẻ mặt của cô thần bí, không nhịn được mà cười trộm.
Giám sát Lương thấy vẻ mặt đó của cô là làm sao có thể không đoán ra được dụng ý của cô, anh có hơi buồn cười.
"Anh có đi không?" Tô Niệm Tinh tức giận và bất bình vô cùng: "Ông ta đã hại cả gia đình bạn học của anh chết thảm, anh tới nói với ông ta vài câu có lẽ ông ta sẽ bị anh làm cho tức chết luôn đấy."
Giám sát Lương cũng không phải Tô Niệm Tinh, hôm nay anh vẫn phải đi làm như thường lệ, sau khi nghe được câu này của cô, anh lại cảm thấy có thể đi một chuyến: "Có lẽ đến bây giờ ông ta vẫn chưa biết là ai đã đào một tổ của nhà ông ta lên đâu."
Tô Niệm Tinh quan sát anh: "Ông ta không biết? Vậy mà anh còn kêu em chuyển qua đây ở chung với anh?"
Giám sát Lương tránh ánh mắt của cô rồi yếu ớt đáp: "Mấy chuyện này chỉ là suy đoán của anh, anh không có cách nào xác định được ông ta có biết hay không, anh cũng không thể trực tiếp đến tìm ông ta rồi nói này, ông có biết mộ tổ nhà ông bị tôi đào lên không?' được chứ?" Tô Niệm Tinh lộ ra vẻ mặt kỳ quái, trước đây anh cũng không hề nói như vậy. Chẳng qua bây giờ không phải lúc để nói mấy chuyện này, cô quay trở về chủ đề ban nãy: "Có đi không nào?”
Giám sát Lương quả thật muốn báo thù cho Sinh Tử, đại khái là lúc trước Diệp Kế Minh cũng không muốn dính nhân quả cho nên trận phong thủy bày ra chỉ phá hỏng vận sự nghiệp của Trương Dật Tiên mà thôi, chứ cũng không đuổi cùng giết tận ông ta, nhưng thế này cũng quá bất công rồi.
Dựa vào cái gì mà một nhà ba người của Sinh Tử phải chết thảm, còn Trương Dật Tiên thì lại có thể sống thảnh thơi chứ?
Anh gọi điện thoại cho cảnh ti Trân xin nghỉ rôi sau đó lái xe chở Tô Niệm Tỉnh cùng nhau đi tới bệnh viện.
Hai người đợi Chung Đức Đường và Lý Thiều Quang ở bên dưới hầm để xe.
Chỉ là cách ăn vận này của Lý Thiêu Quang sao cứ quái quái thế nào ấy.
"Không biết còn tưởng ông định lên sân khấu trình diễn thời trang nữa đấy.' Tô Niệm Tinh đi xung quanh ông ta một vòng rồi lại rời mắt nhìn lên đỉnh đầu của ông ta: "Ông còn đặc biệt tạo hình nữa chứ? Cũng nỡ bỏ tiền đầu tư ghê."
Lý Thiều Quang lục được bộ tây trang đặt may và cũng chính là con át chủ bài của mình chỉ để chọc tức Trương Dật Tiên, ai kêu ông ta lại thiếu đạo đức như thế, vì giải quán quân mà đi trồng sinh cơ, có bản lĩnh thì đấu một trận quang minh chính đại đi.
Ông ta thì thầm với Tô Niệm Tinh: "Tôi phải cho ông ta biết là tôi không bị bệnh, vẫn còn khỏe mạnh chán, tôi còn tiếp nhận cả phỏng vấn của truyền thông để khiến ông ta tức chết nữa cơ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận