Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 868: Đương Nhiên Có Thể Rồi

Chương 868: Đương Nhiên Có Thể RồiChương 868: Đương Nhiên Có Thể Rồi
Tô Niệm Tinh mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên có thể rồi, tất cả mọi người cùng nhau trả lời mà, số của tôi là 387, mã số cũng thuộc hàng trước đấy chứ."
Vòng đầu tiên đấu loại, ai bói trúng nhiều thông tin nhất thì người đó có thể tiến vào vòng hai. Vòng thứ hai là màn PK, thẳng đến khi chỉ còn lại sáu mươi tư người tiến vào vòng chung kết.
Vòng đấu loại ở Hương Giang có tổng cộng 3689 người báo danh, sàng lọc được ra 266 người, thế này thấp hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Tô Niệm Tinh.
Cô chỉ tới xem vòng đầu loại hôm đầu tiên thôi, mới đầu đều là các đại sư đoán mệnh hàng thật giá thật tới tham gia cuộc thi, sau đó lại có không ít tuyển thủ nghiệp dư tính thừa nước đục thả câu cũng tới tham gia, nhưng bởi vì số lần đoán trúng không nhiều cho nên trực tiếp bị đào thải.
Hai mươi quốc gia khác tổng cộng sàng lọc ra 734 người, cũng sẽ tiến vào vòng đầu tiên.
Cộng lại tổng cộng có một nghìn người, lượt đầu tiên ít nhất phải đào thải được sáu trăm người.
Quy tắc của vòng thi đầu tiên là: Tổ chương trình sẽ sắp xếp ba vị khách mời lần lượt đưa bát tự của ba người này, yêu cầu bói ra được ngày sinh tháng đẻ của cha ruột của ba khách mời, có thể sử dụng các hình thức bói toán như xem tướng mặt, chỉ tay...
Một nghìn người đều sẽ tham gia trả lời, tướng mặt, chỉ tay của ba vị này đều sẽ được chiếu lên màn hình lớn, có thể giúp mọi người xem được chỉ tiết hơn.
Sau khi trả lời xong sẽ giao nộp đáp án, rồi căn cứ theo thành tích để áp dụng chế độ đào thải.
Bây giờ bản lĩnh xem tướng mặt của Tô Niệm Tinh chỉ có thể bói ra được năm ra đời của đối phương, còn ngày với tháng thì lại khá khó khăn.
Mà cô lại không dự định xem chỉ tay mà trực tiếp dùng lục hào kim tiền quẻ để bói ra tháng, tổng cộng có mười hai tháng, cô ném lần lượt từng tháng, mỗi tháng ném sáu lần, tổng cộng sẽ phải ném 144 lần, đương nhiên đây là dưới tình huống kém nhất, có lẽ ba người cha này đều sinh tháng một vậy cô chỉ cân ném mười tám lần là thành công rồi.
Sau khi xác định xong kế hoạch cô bắt đầu ném lục hào kim tiên quẻ, vòng đầu tiên tổng cộng chỉ có bốn mươi phút, sau khi ném xong đã chỉ còn lại sáu phút, người đầu tiên cô bói ra được là ngày mười hai nhưng không bói ra kết quả nên trực tiếp từ bỏ.
Dựa theo quy tắc của cuộc thi thì bói trúng năm có thể được cộng mười phút, bói trúng tháng có thể cộng hai mươi phút, bói trúng ngày được cộng ba mươi phút. Đoán đúng thì cộng điểm, đoán sai thì trừ điểm tương ứng cho nên cô không thể trả lời bừa được.
Tô Niệm Tinh nghĩ đi nghĩ lại vẫn chỉ trả lời năm sinh và tháng sinh.
Sau khi cô viết xong lại giao đáp án lên, sau đó đợi những người khác giao bài, đợi sau khi tất cả đều đã trả lời xong thì người dẫn chương trình mới bắt đầu công bố kết quả.
Trong sự mong chờ của tất cả mọi người, màn hình lại đột nhiên chuyển cảnh sang một quảng cáo.
Các hàng xóm trong quán ăn đều khá cạn lời, bọn họ chửi ầm lên: "Sao đang thời khắc mấu chốt lại chèn ngay quảng cáo vào vậy, thật thiếu đạo đức.
"Không phải đài truyên hình nào cũng có cái nết này hay sao?"
Cũng có người đang thảo luận về nội dung xem bói lần này: "Thế này cũng khó thật đấy, bói ra năm cũng thôi đi, đây lại còn kêu bói cả ngày sinh tháng đẻ nữa chứ."
"Không tăng độ khó lên thì tổ chương trình không có cách nào đào thảo người được, tổng cộng có một nghìn người lận đấy bố ạ, không có khả năng cho tất cả bọn họ đều vào vòng chung kết được chứ!"
"Tôi thấy rất nhiêu người đều để trống ngày mà không trả lời, chỉ đáp được năm với tháng, có rất nhiều người thậm chí còn không trả lời cả tháng."
Có hàng xóm hỏi Tô Niệm Tinh: "Cô có trả lời ngày không?"
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Không, cái này khó quá, thời gian lại eo hẹp nên tôi chỉ bói ra tháng thôi."
"Tôi thấy Lý Thiêu Quang kia rất lợi hại, ông ta đáp cả ngày tháng năm luôn kìa."
Tô Niệm Tinh cũng vừa mới chú ý đến thôi: "Ông ta vô cùng tinh thông tử vi đấu số, trước đây lúc còn ở Lệ Chi Oa đã dự đoán trước được Cao Đạt sẽ gặp nạn máu tanh, đáng tiếc là Cao Đạt không để bụng đến chuyện đó."
Lý Thiêu Quang biết không nhiều thứ nhưng vừa vặn chính là ông ta chuyên tâm vào hai, ba môn cho nên mới càng luyện lại càng thành thạo.
Chú Minh ra hiệu cho mọi người yên tĩnh một chút: "Được rồi, hết quảng cáo rồi kìa, mọi người yên lặng một chút đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận