Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 870: Khó Như Vậy Mà Vẫn Có Người Đáp Đúng À

Chương 870: Khó Như Vậy Mà Vẫn Có Người Đáp Đúng ÀChương 870: Khó Như Vậy Mà Vẫn Có Người Đáp Đúng À
Ngày sinh của cha khách mời đầu tiên chỉ có 24 người trả lời.
"Oa! Tôi nói chuẩn luôn rồi kia, hoàn toàn không có đến mấy người trả lời được.'
"Chắc là không dám đi? Dù sao thì đáp sai cũng bị trừ mất ba mươi điểm cơ mà."
"Đổi lại là tôi thì tôi cũng chẳng dám, vất vả lắm mới trả lời đúng phần trước, nếu như trả lời sai phần ngày sinh vậy đúng là gà bay trứng vỡ mà."
Người dẫn chương trình công bố kết quả, trong 24 người trả lời lại chỉ có sáu người đáp đúng.
Tô Niệm Tinh xoa cằm: "Khó như vậy mà vẫn có người đáp đúng à."
Đợi sau khi công bố hết toàn bộ kết quả, người dẫn chương trình bắt đầu công bố danh sách thăng hạng.
Ngược lại thì cô cũng được gọi số, tổng điểm từ năm mươi điểm trở lên là được thăng hạng, và tổng cộng có 220 người lọt vào vòng trong.
Điểm số cao nhất thuộc về Lý Thiều Quang am hiểu tử vi đấu số, ông ta đã giành được điểm tuyệt đối.
Chung Đức Đường và Tô Niệm Tinh lại bằng điểm nhau, năm sinh và tháng sinh của Tô Niệm Tinh đều đoán đúng nhưng lại không trả lời ngày, tổng điểm được chín mươi điểm. Chung Đức Đường cũng không đoán ra ngày sinh.
"Tô thần toán, cô xếp thứ sáu luôn kìa, thành tích rất không tồi đấy chứ, nhưng tôi cứ cảm thấy lần này cô quá thiệt rồi, nếu cho cô xem chỉ tay thì cô tuyệt đối có thể trả lời chuẩn xác hơn."
Tô Niệm Tinh cũng rất bất ngờ về bản lĩnh xem bói thật sự của mình, không ngờ vậy mà cô lại có thể xếp thứ hạng cao như vậy.
Nghe được lời của các hàng xóm, cô vừa cười vừa lắc đầu: "Tôn trọng quy tắc của cuộc thi, không thể tiếp xúc với khách mời."
"Thật đáng tiếc!"
Vòng thi đầu tiên đến đây cũng coi như kết thúc, tập tiếp theo là vào tuần sau.
Ngày mai Tô Niệm Tinh còn phải đến đài truyên hình ghi hình nữa.
Xem xong chương trình, cô lại ở quán ăn bận rộn một lúc, buổi tối thì đi hẹn hò với giám sát Lương.
Tô Niệm Tinh trông thấy anh mới hỏi: "Sáng nay anh có xem chương trình của em không?”
Vẻ mặt của cô vô cùng mong đợi được khen, giám sát Lương nở nụ cười với cô: "Đương nhiên là có xem rồi, em nhất định phải cẩn thận Trương Dật Tiên đó."
Tô Niệm Tinh nhớ cái tên của người này, thứ hạng của ông ta xếp thứ hai: "Anh biết ông ta sao?"
Giám sát Lương gật đầu: "Biết chứ, ông ta là một người sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích, với cấp bậc của ông ta rõ ràng có thể làm người dẫn chương trình nhưng ông ta lại vào tham gia cuộc thi, chắc chắn là nhắm vào một nghìn vạn tiền thưởng này rồi."
Tô Niệm Tinh gật đầu, ngược lại nói vậy cũng đúng. Vào hôm chung kết, Trương Câu Lâm sẽ có mặt, nghe Trịnh Kiện Hạo nói cát xê của ông ta là năm mươi vạn đô la Hồng Kông. Đương nhiên là ông cụ người ta không tùy tiện xuất sơn, sở dĩ đồng ý cũng là vì nể mặt ông ngoại mà thôi.
Cấp bậc của Trương Dật Tiên còn thấp hơn cả Trương Câu Lâm nên cùng lắm cát xê chỉ là bốn mươi vạn đô la Hồng Kông. So với một nghìn vạn kia thì nó quá ít. Nhưng cho dù ông ta muốn làm người dẫn chương trình thì tổ chương trình cũng sẽ không cho ông ta cơ hội đó.
Tô Niệm Tinh có hơi khó hiểu: "Ông ta cũng là một đại sư đoán mệnh nổi tiếng mà còn thiếu một nghìn vạn này nữa sao?"
Khóe miệng của giám sát Lương lộ ra vẻ châm biếm: "Đó là vì anh ghét ông ta đấy."
Tô Niệm Tinh hơi trừng to mắt: "Hả? Tại sao?"
"Mộ tổ của ông ta là do anh đào, hơn nữa anh còn kêu một vị đại sư phong thủy bày một cục phong thủy cầu cho ông ta gặp xui xẻo liên miên, cả đời này không được sống yên ổn." Khi nói câu này, giám sát Lương còn nghiến răng nghiến lợi cứ như thể đối phương có thâm thù đại hận gì với anh vậy.
Tô Niệm Tinh vô cùng ngạc nhiên, Lương An Bác mà cô quen biết là một người có cảm xúc vô cùng ổn định, anh rất ít khi bị chọc giận như thế, lại càng đừng nói còn làm ra loại chuyện nguyền rủa khó tin như vậy nữa.
"Anh với ông ta có thù?" Tô Niệm Tinh chỉ có thể nghĩ đến một lý do này mà thôi.
Giám sát Lương cũng không hề giấu cô bởi vì cô sẽ phải đối đầu với Trương Dật Tiên này. Sau khi Trương Dật Tiên về đây chắc chắn sẽ đoán ra được thân phận của cô và anh, lỡ như lúc đang xem bói ông ta hạ ám chiêu vậy cũng có nghĩa là anh đã hại A Tinh rồi còn gì. "Ông ta đã từng hại chết bạn học cấp hai Sinh Tử của anh. Khi ấy mẹ của Sinh Tử lâm bệnh, Trương Dật Tiên nói bà ấy bị ma quỷ ám lấy, cần phải trồng sinh cơ mất tám mươi tám vạn đô la Hồng Kông. Vì thế, để cứu mạng vợ mình mà cha của Sinh Tử đã phải bán căn nhà tổ tiên đi, nhưng ba ngày sau thì bà ấy vẫn chết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận