Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 286: Bị Bắt

Chương 286: Bị BắtChương 286: Bị Bắt
Ngược lại, cũng không phải bọn họ ôm suy nghĩ qua đó xem náo nhiệt mà là muốn xem có thể giúp được gì hay không.
Ông nội nghe thấy lời của cháu gái ngay lập tức phản ứng lại là tai mình không xảy ra vấn đề gì cả, ông cụ vội vàng ném mớ rau đã hái được một nửa xuống rồi đi ra khỏi vườn: "Sao anh ta lại gặp rắc rối chứ? Anh ta còn không ra khỏi thôn nữa kia mà."
Bà nội lại nhanh chóng suy nghĩ, đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Liệu có liên quan gì đến chị chủ của Lâm Lâm không? Không phải anh bạn trai của cô ấy tới đây tìm Chính Khôi hay sao?"
Ông nội "a" một tiếng: "Không phải cậu trai trẻ kia tới đây tìm Chính Khôi để trả tiền sao? Còn nữa, chị chủ của Lâm Lâm cũng không phải cảnh sát mà?"
Ba người ông nhìn cháu, cháu nhìn bà, đều không tài nào hiểu được, những thôn dân khác cũng đang chạy qua đó xem náo nhiệt, ba người vội vàng theo phía sau: “Chúng ta cũng qua đó xem sao đi."
Lâm Lâm vác cái gùi đựng đầy một nửa rau xanh, ông bà nội đang theo phía sau cô ấy.
Đợi khi ba người đến bên ngoài nhà Chính Khôi, các từ đằng xa đã trông thấy các ông các bà ở trong thôn đang đứng bên ngoài vòng vây, trước cửa có rất nhiều xe cảnh sát đỗ đó, ít nhất cũng phải có hơn bốn trăm viên cảnh sát đang bao vây nhà Chính Khôi ba vòng trong ba vòng ngoài.
Thôn dân nhòm vào bên trong, Lâm Lâm hỏi bà cụ ở đằng trước mặt mình: "Đã xảy ra chuyện gì thế ạ? Tại sao cảnh sát lại bao vây nhà chú ấy?" Bà cụ nhe hàm răng sún của mình, nhìn muốn lòi cả tròng, cũng không buồn quay đầu lại mà đáp: 'Không biết nữa, vừa rồi cảnh sát xông thẳng vào đây rồi toàn bộ rút súng ra, xem chừng chuyện mà Chính Khôi dính vô không nhỏ đâu?"
Các thôn dân tới sớm hơn Lâm Lâm đã đợi mệt rồi, bọn họ ngồi xổm xuống đất nghỉ chân rồi thì thâm với nhau, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Chính Khôi chính là trai tráng duy nhất trong thôn này, hơn năm mươi tuổi rồi mà vẫn không ra ngoài làm thuê kiếm tiền, độc thân nhiều năm mà cũng chẳng thấy sốt ruột, nhưng ông ta thành thật chất phác, không thích nói chuyện với người khác. Đối với chuyện cảnh sát tới tìm ông ta này, mọi người đều vô cùng khó hiểu, ông ta thì có thể gây ra tội gì được chứ?
"Liệu có khả năng cảnh sát bắt nhầm người không nhỉ?"
"Nhiều cảnh sát như vậy làm sao có thể bắt lâm được, chắc chắn anh ta đã phạm tội rồi."
Ngay đúng lúc mọi người đều đang nghĩ nát óc mà vẫn không hiểu được thì đột nhiên có một thôn dân hô lên một tiếng: "Mau mau maul Bọn họ ra ngoài rồi kìa!"
Lâm Lâm đã tìm được một vị trí tốt, lúc này không có người nào chen chúc ở đó, chỉ có cảnh sát ở đằng trước duy trì trật tự, nghe thấy có người tới lập tức nghển cổ tới nhìn, đập vào mắt chính là anh bạn trai của chị Tô mặc áo giáp chống đạn bên ngoài đang nhét khẩu súng lục vào trong bao súng, vẻ mặt của anh nghiêm túc không nói nên lời, phía sau có hai viên cảnh sát đang áp giải chính Khôi đi ra ngoài.
Các thôn dân lập tức nháo nhào hẳn lên: "Ối giời ơi, đúng là Chính Khôi phạm tội thật rồi, tay bị còng cả rồi kia kìa." Truyền thông Hương Giang rất thích phổ cập tin tức cho dân chúng, trên báo chí cũng thường xuyên đăng tải thông tin về các vụ án. Cảnh sát còng tay một thị dân là chứng minh đối phương bị nghi ngờ dính đến vụ án trọng đại, chỉ là không biết rốt cuộc Chính Khôi đã phạm phải tội gì mà thôi”?
"Này? Đó không phải là Thái Ni của thôn bên cạnh hay sao? Sao cô ta lại ở trong nhà Chính Khôi?"
Ở phía sau Chính Khôi là ba người phụ nữ, trên người bọn họ đều được khoác khăn, mái tóc được buộc lại một cách lộn xộn, con mắt dường như không thích ứng được với ánh sáng mãnh liệt mà giơ tay lên che mắt, có thôn dân mắt sắc lập tức nhận ra ngay.
"Bốn năm trước Thái Ni mất tích, cha mẹ cô ta tìm người đến phát điên lên kia kìa, còn đăng lên cả báo, sao lại ở nhà Chính Khôi chứ?”
"Tôi cũng nhớ chuyện này, đây là Thái Ni sao? Tôi nhớ con nhỏ lớn lên rất xinh xắn, nhưng mà nhìn cô kia thấy không giống cho lắm."
"Giống! Giống y như đúc luôn! Trên má phải của cô ta có một nốt ruồi to, bà nhìn xem có phải giống như tạc luôn không."
"Ôi, không phải cô gái kia mấy năm trước lạc đường đi ngang qua thôn chúng ta sao, sao cô ta cũng ở nhà Chính Khôi vậy?" Ông cụ đã từng chỉ đường cho cô gái đó thì thâm với vẻ mặt nghi ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận