Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 75: Hai Người Có Thể Tôn Trọng Con Được Không

Chương 75: Hai Người Có Thể Tôn Trọng Con Được KhôngChương 75: Hai Người Có Thể Tôn Trọng Con Được Không
Tô Niệm Tinh thấy sắc mặt của Châu Hồng Ba xanh mét như tàu lá chuối, có thể thấy rõ được hôm qua anh ta đã chịu đả kích thế nào, ai có thể ngờ được một cô gái trẻ điềm đạm ít nói thật ra lại là một tên trộm chứ, nhưng anh ta yêu đến lú não như thế cũng có liên quan đến cha mẹ mình.
Người chưa từng được hưởng thụ tình yêu thương của cha mẹ sẽ lại càng dễ dàng yêu đến mất não hơn những người được cha mẹ thương yêu.
Cha mẹ của Châu Hồng Ba vẫn luôn cưỡng chế can thiệp vào cuộc sống của anh ta, khiến anh ta cảm thấy rất áp lực, mà cô gái kia lại dịu dàng như nước, là hình mẫu lý tưởng của anh ta, nên cũng khó trách anh ta lại nhớ mãi không quên.
Châu Hồng Ba bị cha mẹ kìm kẹp, không được tự do, ánh mắt kỳ lạ của người xung quanh đều dồn tới đây khiến sắc mặt của anh ta nghẹn đến đỏ bừng, cả người rất mất tự nhiên, anh ta cố gắng thoát khỏi sự kiềm chế của cha mẹ, áp lực đến mức phải tức giận quát lên: "Hai người bỏ con ra, con đã có công việc rồi, hai người có thể tôn trọng con được không?"
Đáng tiếc, sức của anh ta không lớn bằng bọn họ, cha Châu và mẹ Châu không chịu buông, sự giấy giụa của anh ta cũng chỉ có thể là tốn công vô ích.
Ông Châu không chỉ không thả con trai ra mà ngược lại còn trừng mắt nhìn anh ta với vẻ tức giận: "Cha mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con thôi, con đã lớn như vậy rồi mà ngay cả một đứa bạn gái cũng không có, đến khi nào thì con mới có thể cho cha mẹ ẫm cháu đây."
Ông Châu là tốp người di dân từ Quảng Đông đến Hương Giang vào những năm bảy mươi, tư tưởng hoàn toàn không ăn nhập với bên Hương Giang này. Châu Hồng Ba đã đến tuổi rồi, ông ta muốn giục con trai kết hôn nhưng bất đắc dĩ, con trai hạ quyết tâm muốn đi tìm bạn gái cũ nhưng mãi vẫn chưa tìm được. Bây giờ người đã tìm được rồi nhưng lại chính là một tên lừa đảo. Bọn họ không có khả năng chấp nhận lấy một tên lừa đảo về nhà. Con trai cũng hiếm khi không còn kiên trì nữa, cho nên bọn họ mới bắt đầu rèn sắt khi còn nóng, giục anh ta đi xem mắt rồi kết hôn.
Phía bên Hương Giang này không lưu hành việc xem mắt, kết hôn đều là tự do yêu đương cả, nếu như chuyện này truyền đến tai các đồng nghiệp ở công ty phỏng chừng có thể cười anh ta thối mũi.
Trong lòng Châu Hồng Ba khổ sở nhưng điều kiện kinh tế của anh ta lại không được, không có cách nào chuyển ra ngoài ở riêng mà chỉ có thể chịu đựng sự cường thế của cha mẹ mình.
Tô Niệm Tinh cũng có hơi đồng cảm với chàng trai trẻ này, cô ra hiệu cho đối phương ngồi xuống trước: "Anh cũng biết tôi xem bói rất chuẩn rồi, có cần tôi xem thêm một quẻ giúp anh không, xem đoạn nhân duyên tiếp theo của anh thế nào?"
Châu Hồng Ba không chống lại được cha mẹ, chỉ muốn tốc chiến tốc thắng nên giơ tay qua.
Lần này, Tô Niệm Tinh cũng không xem bói đơn giản giống như lần trước, chỉ xem chỉ tay mà có thể nói ra được.
Cô đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Châu Hồng Ba, lập tức giải thích: "Như vậy có thể bói chuẩn hơn."
Sau khi đi xong một quy trình, một nhà ba người đợi đến sốt hết cả ruột.
Lần này, Tô Niệm Tinh mới xem chỉ tay, không trông thấy hình ảnh của bạn gái cũ. Hiện giờ thứ mà Châu Hồng Ba khao khát trong lòng không phải là có bạn gái, cô chỉ có thể trông thấy sự nghiệp của anh ta: "Tương lai anh sẽ có thành tích ở phương diện vi tính, trong vòng mười năm có thể thực hiện mục tiêu độc lập kinh tế, mua hai căn nhà riêng thuộc về mình ở Thâm Quyến."
Châu Hồng Ba cười không khép được miệng lại: "Thật sao?"
Vậy chẳng phải anh ta có thể hoàn toàn thoát khỏi cha mẹ rồi sao?
Tô Niệm Tinh gật đầu, nhìn anh ta và cười, trong lòng hiểu rõ nhưng không nói.
Anh ta vui sướng quá, nhưng mặt ông Châu và bà Châu lại nhăn nhó như ăn phải khổ qua.
Bà Châu còn kéo cả con trai ra, nước miếng tung bay gần như bắn hết lên mặt Tô Niệm Tinh: "Vậy hôn nhân thì sao? Khi nào chúng tôi có thể được ôm cháu trai đây hả?"
Châu Hồng Ba bị mẹ mình đẩy ra cũng không hề tức giận, lời của Tô Niệm Tinh đã cho anh ta một gợi ý, trước đây anh ta vẫn luôn do dự, không biết có nên chuyển nghề hay không, nhưng thông qua lời nhắc nhở của cô, anh ta đã quyết định sẽ từ bỏ phần công việc không vui vẻ hiện tại này mà rót toàn bộ tâm sức vào ngành vi tính, anh ta còn muốn đi học nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận