Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1327: Phiên Ngoại 19

Chương 1327: Phiên Ngoại 19Chương 1327: Phiên Ngoại 19
"Nhà đầu tư quốc tế đến 7500 điểm là bán khống rồi, chỉ cần cao hơn con số này là bọn họ sẽ lỗ ngay." Tô Niệm Tinh không đồng ý nhưng cũng có nghe cục quản lý tài chính phân tích sự việc.
"Hôm nay báo cáo cuối ngày là bao nhiêu?"
"9200 điểm."
"Vậy còn sớm lắm, trước không vội."
Chớp mắt cái đã đến thứ hai, thị trường cổ phiếu Hương Giang vừa bắt đầu phiên giao dịch đã sụp đổ thêm lần nữa, có không ít dân chơi cổ phiếu mất tự tin, do dự không biết có nên chạy hay không.
Có truyền thông tới tìm Tô Niệm Tinh, muốn cô dự báo trước nhưng cô lại từ chối hết.
Nhiều phen liên tiếp trượt dốc khiến tâm thái của đám dân chơi cổ phiếu cũng bắt đầu sụp đổ, không ít báo chí đã chế nhạo Tô Niệm Tinh lần này xem bói không chuẩn, hơn nữa còn dõng dạc tuyên bố "Tỷ giá hối đoái của Hương Giang chắc chắn sẽ chuyển thành tỷ giá không ổn định."
Bây giờ đô la Hồng Kông và đồng đô la Mỹ là hối suất cố định, một khi chuyển thành tỷ giá không ổn định vậy tài sản ở Hương Giang sẽ rớt giá nghiêm trọng, sau này kinh tế Hương Giang cũng sẽ bị Mỹ gò ép.
"Đại sư, đại sư, cô thật sự không định đi phản bác sao?" Chú Minh đọc được bài báo mà tức không chịu được, vội vàng gọi điện thoại cho Tô Niệm Tỉnh.
Tô Niệm Tinh kêu ông ta cứ yên tâm: "Sau này sẽ tăng về thôi." Tuy rằng cô đã nói như thế nhưng dân chơi cổ phiếu điên cuồng vẫn đổ xô đến biệt thự ở sườn núi của cô và ngồi canh suốt hai mươi tư tiếng, nhưng lại vì cô không thò chân ra khỏi cửa nên có vài người thậm chí còn bắt đầu nổi điên đập cửa nhà cô.
Sau khi cô báo cảnh sát, đối phương đã bị bắt nhưng lại to mồm nói cô là kẻ lừa đảo.
Tô Niệm Tinh cảm thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách cho nên sau khi suy đi tính lại nhiêu lần, cô quyết định dẫn hai đứa con đến nội địa nghỉ dưỡng.
"Qua đợt này em sẽ về sau."
Giám sát Lương cũng chỉ có thể nhắc nhở cô cẩn thận một chút, có việc gì thì gọi điện báo cho anh.
Đến nội địa, Tô Niệm Tinh sống trong một căn tứ hợp viện ở Bắc Kinh, trước đó cô đã cho sửa sang và trang hoàng lại, còn mua đồ điện mới, rất thích hợp cho người vào ở.
Hai đứa bé cũng không thấy lạ lãm một chút nào cả.
Chỉ là cô còn chưa tới được mấy hôm đã có phú hào tới tận cửa tìm, mời cô xem bói.
Bây giờ nội địa đã không còn kiểm tra nghiêm ngặt giống như ngày xưa nữa rồi, chỉ cân không phải loan truyên mê tín dị đoan một cách công khai là được, còn cá nhân tới tìm người xem bói thì bọn họ sẽ không ngăn cấm.
Tô Niệm Tinh quen biết rất nhiều phú hào ở nội địa, bọn họ từng mời cô xem bói.
Đào Đào giúp cô đăng ký thông tin ghé thăm, như vậy cô có thể tiện cân nhắc hơn. "Hứa tiểu tử sắp kết hôn, muốn nhờ chị bói giúp mình xem chồng chưa cưới có phải là bạch mã hoàng tử của cô ta không."
"Thiết bị xây dựng tại công trường của cục xây dựng số 6 Trung Quốc bị trộm, muốn nhờ bị bói xem ai là tên trộm."
"Xưởng dệt Tế Nam sắp đóng cửa, muốn nhờ bị bói xem ai là nội gián."
Cô ta vẫn còn đang giải thích lần lượt thì cửa lớn ở bên ngoài vang lên, Đại Đao dẫn người đi vào trong, đây chính là sở trưởng của sở đầu tư mà Tô Niệm Tinh quen biết từ lần đầu tiên tới Bắc Kinh - Trương An Khang.
Cô đã từng mua không ít công xưởng từ tay ông ta, sau này ông ta được điều đến thành phố Lâm An làm thị trưởng, nhưng sao lại về Bắc Kinh vậy?
"Đại sư, tại thành phố Lâm An có tòa nhà bị sụp, khi ấy nhân số trong tòa nhà ít nhất phải hơn ba trăm người, tôi muốn mời đại sư bói giúp mình xem người còn sống hiện đang ở đâu, chúng tôi phải cứu viện kịp thời."
Tòa nhà sụp đổ, người bên dưới bị nhốt, nếu không thể cứu trợ kịp thời thì người ở dưới sẽ bị thiếu khí và thiếu lương thực mà chết. Người không có nước, chỉ trong vòng ba ngày sẽ tử vong ngay.
Tô Niệm Tinh hơi ngạc nhiên, cũng không dám sơ sẩy mà giao lại hai đứa bé cho Đại Đao chăm sóc, còn cô thì dẫn những vệ sĩ còn lại vội vàng chạy tới thành phố Lâm An.
"Mấy hôm trước xuất hiện một cơn động đất 5. 4 độ Richter, nhà dân bình thường còn đỡ được chứ tòa nhà cao tâng này là công trình đậu hũ, vừa mới bàn giao xong đã sụp rồi."
Tô Niệm Tinh đến hiện trường, có không ít người dân đang gọi tên người nhà mình trong đống phế tích, có tình nguyện viên thì giúp bê đá, nhưng sức người làm sao có thể chuyển được mấy tên to xác này được, chỉ tổ phí công mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận