Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 541: Đại Sư Xem Bói Phải Trả Tiền

Chương 541: Đại Sư Xem Bói Phải Trả TiềnChương 541: Đại Sư Xem Bói Phải Trả Tiền
"Đại sư xem bói phải trả tiền" Bà chủ thuê nhà nhắc nhở ông ta: "Ông muốn xem bói thì tìm cô ấy đi. Một quẻ hơn hai ngàn."
Vừa nghe thấy số tiên này, ông Trương sao nỡ bỏ ra, lập tức xoay người rời đi.
Hàng xóm láng giêng khác tụ tập một chỗ: "Lúc trước Tô thần toán đã từng nói rồi còn gì, thân duyên của Trương Thiệu Khang với cha mẹ rất nhạt nhẽo, xem ra cậu ta phát tài, ông cha của cậu ta cũng không được đi theo hưởng sái đâu nhỉ?"
"Chắc là thế."
Mọi người không còn hâm mộ, ngược lại bắt đầu đồng tình với ông Trương.
Thoáng chốc mấy ngày trôi qua, bà A Hương lại lần nữa xuất hiện trong cửa hàng bánh bao, nói với mọi người rằng Trương Thiệu Khang bỏ đi rồi, ông cha của anh ta tìm anh ta khắp nơi mà không thấy đâu.
"Thần toán, cô cho rằng Trương Thiệu Khang đã đi đâu?"
"Đi đâu cũng được. Anh ta không nên sống gần cha mẹ, sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh phát tài của anh ta, cho nên..." Tô Niệm Tinh thuận miệng trả lời.
Mọi người đều lộ ra vẻ mặt đã hiểu.
Tối thứ bảy, chương trình giải trí của Tô Niệm Tỉnh ở Loan Loan cuối cùng cũng phát sóng. Không biết là vì cách xa hay là do chuyện gì mà tín hiệu không được tốt cho lắm. A Hỉ cầm cột ổn định anten bên trên mới khiến tín hiệu vẫn giữ nguyên, không bị làm nhòe: "Bà chủ, tôi cứ làm vậy mãi mệt quá, chị có thể lấy công cụ ra đây được không?" A Hỉ chống đỡ một lát đã mệt mỏi. Tô Niệm Tinh đang xem say sưa, nghe cậu ta nói như vậy thì lập tức lấy một chiếc ghế dựa trong nhà cho cậu ta.
A Hỉ trợn tròn mắt: "Bà chủ, chỉ có mình ghế dựa không được, chị phải lấy một sợi dây thừng.'
"Cậu nghĩ gì vậy?" Tô Niệm Tinh vỗ vai cậu ta: "Cậu không thể rời đi. Chỉ cần cậu buông tay, màn hình sẽ bị nhòe, cậu phải giữ mãi mới được. Yên tâm, tôi sẽ không bắt cậu đứng chống đỡ mãi, tôi lấy ghế cho cậu rồi đây, cậu ngồi xuống ghế cầm gậy trúc."
Nói rồi, cô đè cậu ta ngồi xuống. Tiếng kháng nghị của A Trân lập tức truyền ra từ trong nhà: "A Hỉ, có phải cậu lại lộn xộn không hả? Đã bảo cậu đừng lộn rồi mà, TV lại bị nhòe nữa rồi."
A Hỉ sống không còn gì luyến tiếc. Tô Niệm Tinh nhịn cười, lại điêu chỉnh góc độ một chút, bên trong truyền ra tiếng hưởng ứng của hàng xóm láng giềng, Tô Niệm Tinh gật đầu: "Cứ giữ nguyên tư thế này."
A Hỉ khóc không ra nước mắt, Tô Niệm Tinh cười nói: "Yên tâm đi, hôm sau tôi sẽ cho cậu một bộ mỹ phẩm mà fans tặng cho tôi."
A Hỉ vừa định nói 'một thằng đàn ông như tôi thì cần mỹ phẩm làm gì', vừa thốt ra lời thì chợt nghĩ đến điều gì đó, khóe miệng ngoác ra: "Cảm ơn bà chủ!"
Tô Niệm Tinh lộ vẻ trẻ nhỏ dễ dạy, cũng không quá ngu ngốc.
Chương trình giải trí này không được tiếp sóng ở Hương Giang, cô không quen người phụ trách đài truyên hình bên Loan Loan, cũng ngượng ngùng nhờ người khác hỏi thăm giúp mình, thế nên vẫn chờ tin tức trên báo chí.
Ai ngờ không chờ được báo chí mà lại có người tìm cô hợp tác.
"Muốn tìm tôi chế tạo một chương trình giải trí ư?" Đôi mắt Tô Niệm Tinh tròn xoe: "Không phải làm khách quý, mà là làm người dẫn chương trình?"
Người đàn ông lấy ra bản kế hoạch hợp tác: "Cô có thể xem chỉ tiết ở đây."
Tô Niệm Tinh nhận lấy bản kế hoạch, đúng là chương trình giải trí loại Huyền học, hơn nữa hợp tác giữa một nam một nữ. Chương trình sẽ mời người bình thường tham gia, người dẫn chương trình sẽ bói toán cho người thường, tất nhiên cũng phải bói toán dựa theo các chòm sao, nhắm vào thị trường học sinh cấp 3 và sinh viên đại học.
Tô Niệm Tinh hơi kinh ngạc: "Tôi không cần thi chứng chỉ hả?"
Cô nhớ rõ làm người dẫn chương trình ở đại lục thì phải thi chứng chỉ. Tiếng phổ thông yêu cầu Nhất Ất, thấp nhất cũng phải Nhị Giáp, ngoài ra còn phải có chứng chỉ phát thanh chủ trì.
Người đàn ông hơi sửng sốt: "Không cần."
Tô Niệm Tinh nghe giọng nói của anh ta, không giống giọng Loan Loan ba mươi năm sau, vì sao lúc này lại rất bình thường nhỉ? Cô nhất thời nghĩ không rõ, thấy bản kế hoạch này thực sự không tệ: "Cần ghi hình khoảng chừng bao lâu?"
"Mỗi kỳ ghi hình bảy ngày, giữa mỗi kỳ có bảy ngày nghỉ ngơi."
Tô Niệm Tinh xoa ấn đường, thế này thì quá khó, cô phải chạy đến nơi xa xôi như vậy để ghi hình chương trình: "Tôi phải suy xét một chút. Giấy giờ của tôi bây giờ sang bên đó chỉ có thể dừng chân 15 ngày, mỗi lần tôi đều phải đổi giấy tờ khác, thật sự rất phiền phức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận