Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 403: Thuyết Phục

Chương 403: Thuyết PhụcChương 403: Thuyết Phục
Lúc đi đến cửa tổ C nhìn thấy có vài vị hàng xóm quen thuộc kia, anh chào hỏi bọn họ một tiếng.
Các hàng xóm đều nhận ra giám sát Lương nên lập tức cầu cứu anh, hỏi anh có thể nghĩ ra cách nào được không.
Giám sát Lương ra hiệu cho mọi người chớ có nóng vội, để anh nói chuyện với giám sát Vương.
Hai người vừa đi vào văn phòng đã bắt đầu cãi nhau ỏm tỏi, tuy rằng các hàng xóm bên ngoài không nghe thấy bọn họ đang cãi cái gì nhưng cách một cánh cửa kính vẫn có thể nhìn thấy bộ dáng phát rồ của bọn họ, xem chừng là cãi nhau rất ác liệt đây.
Sau khi ra ngoài, giám sát Lương đi xin cấp trên điều cảnh sát mặc thường phục đến Tiêm Sa Chủy nằm vùng.
Lúc này, các hàng xóm mới biết hóa ra anh ta có thể điều cảnh sát mặc thường phục đi giúp nhưng lại lôi cảnh sát mặc quân trang ra để lừa bọn họ.
Thật quá đáng!
Giám sát Vương bị mọi người nhìn chằm chằm vào với ánh mắt chỉ trích khiến da đầu tê rần, anh ta lúng túng xoa mũi: 'Được rồi, ngày mai đồn cảnh sát chúng tôi sẽ ra quân. Mọi người cứ ở nhà đợi tin tức đi, lỡ như mọi người bị bọn họ uy hiếp thì chúng tôi còn phải cứu mọi người nữa."
Các hàng xóm nghe thấy bọn họ nói sẽ phái đi một trăm viên cảnh sát mặc thường phục, cuối cùng cũng đồng ý. ...
Ngày hôm sau, các hàng xóm láng giềng đợi ở quán Tô Thần Toán từ rất sớm: "Cũng không biết có bắt được không nữa?" "Cái này cũng khó nói lắm, địa hình ở phía bên Tiêm Sa Chủy tương tự với ở bên chúng ta, đều là các tòa nhà cao tâng cách nhau một ngõ nhỏ, nếu như bọn lừa đảo quen thuộc địa hình thì có thể chạy thoát rất dễ dàng."
"Hy vọng bọn họ có thể bắt được, một trăm viên cảnh sát mặc thường phục chắc hẳn có thể bắt được đi." Anh Minh kêu mọi người đừng nghĩ nhiều nữa.
Vất vả lắm mới đợi được đến ba giờ chiều, trái tim của các hàng xóm đều đã sắp xoắn thành quai chèo luôn rồi.
Có vị hàng xóm đề nghị đến cửa đồn cảnh sát hỏi thăm tiến triển nhưng lại bị Tô Niệm Tinh gọi lại: “Các ông các bà có đi cũng vô dụng thôi, bọn họ tới Tiêm Suy Chủy cơ mà, không thể về nhanh được như vậy đâu."
"Vậy đành đợi thêm vậy.'
Bọn họ hết chờ rồi lại đợi, thẳng cho đến bảy giờ tối, các hàng xóm mới trông thấy các điều tra viên của tổ trọng án C dẫn theo ba tên lừa đảo kia xuất hiện ở cửa đồn cảnh sát.
Khẩu Thủy Toàn lao đến trước mặt cô bạn gái, không dám tin cô gái trang điểm lộng lẫy này chính là người vợ sắp thành hôn của anh ta, anh ta có hơi khó mà chấp nhận được: "Tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy?"
Cô gái trẻ bị anh ta chọc cười rồi: "Bằng không thì sao? Anh còn tưởng tôi thật sự thích ăn đấy à? Hẹn hò với anh lâu như vậy rồi nhưng ngay đến cả một nhà hàng cao cấp mà anh còn chưa từng dẫn tôi tới lân nào. Mỗi lân hẹn hò đều chọn mấy quán vỉa hè, đi xem phim thậm chí còn chẳng nỡ bỏ tiền mua bỏng ngô. Tôi đã mang thai rồi mà đến hoa quả cũng không được ăn."
Các hàng xóm nhìn người này rồi lại nhìn người kia, trong lúc nhất thời không biết nên đồng cảm với ai. Tên lừa đảo này đã kiên trì theo Khẩu Thủy Toàn lâu như thế nhưng không ngờ chỉ lừa được có ba vạn đồng tiền sính lễ, tính ra thì sức lực với hồi báo hoàn toàn không xứng với nhau tí nào.
Ngay ở trước mặt đông đảo hàng xóm như vậy, một mặt keo kiệt của Khẩu Thủy Toàn đã bị vạch trần, anh ta xấu hổ muốn chết: "Không phải vì tôi muốn gom tiền mua xe hay sao? Không phải cô chê tôi thu nhập ít sao? Tôi muốn mua xe để đi làm tài xế taxi, thế này cũng là sai luôn sao?"
Cô gái trẻ đảo trắng mắt: "Ai biết lời anh nói là thật hay giả. Bây giờ anh ta đã keo kiệt với tôi như vậy rồi, sau này có tiền rồi, ai biết liệu anh có nuôi bà hai, bà ba hay không? Một thằng cheap man như anh, tôi đây cũng gặp nhiều rồi."
Khẩu Thủy Toàn biện minh cho mình: "Tôi không phải loại người đó."
"Cái đó ai mà biết!" Cô gái trẻ hoàn toàn không tin lời anh ta.
Giám sát Vương cũng không có hơi sức đâu mà nghe bọn họ cãi nhau: "Được rồi, cô theo tôi đến đồn cảnh sát khai nhận còn lừa những người nào nữa.”
Anh Minh võ vào vai thủy khẩu toàn: "Trên đời này vẫn còn nhiều người con gái tốt nữa mà."
Khẩu Thủy Toàn cúi gục đầu, chẳng nói tiếng nào hết.
Trên đường trở về, có chàng trai trẻ sáp đến trước mặt anh ta và huých vào vai đối phương: "Anh thật sự keo như vậy sao? Mời người ta đi xem phim mà cũng không mua bỏng ngô luôn?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận