Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 609: Nhờ Chăm Sóc

Chương 609: Nhờ Chăm SócChương 609: Nhờ Chăm Sóc
Khóe miệng ông Chung lộ ra vẻ châm biếm: "Còn có thể vì cái gì được nữa? Đương nhiên là vì tiền rồi. Nếu bọn cháu không có con thì tài sản sẽ lời cho ai đây? Còn không phải cho con trai của bà ta àI"
Cả người bà A Hương rởn hết cả gai ốc, thật sự bị Tô Niệm Tinh đoán trúng phóc rồi: "Nhưng tại sao bà ta lại cho dừng thuốc? Còn để con gái mình mang thai?"
Trước đó ông Chung cũng đã thẩm vấn qua rồi: "Vì bọn cháu nhận nuôi Văn Văn, mà Văn Văn đã sáu tuổi tuổi có thể ghi nhớ sự việc, lại không thân với bà ta, tương lai chúng cháu đi rồi thì tài sản đều thuộc hết về Văn Văn. Bà ta ghi hận trong lòng nên cho con gái mình dừng uống thuốc, nhưng độc tố đã để lại trong cơ thể rôi cho nên mới dẫn đến việc thai nhi bị dị dạng."
Bà A Hương tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Sao trên đời này còn có một người xấu xa như vậy nữa chứ: "Cậu đã báo cảnh sát bắt bà ta chưa? Cậu không báo thì tôi báo thay cậu!”
Ông Chung gật đầu: "Đã báo rồi ạ, con trai của bà ta tới cửa làm loạn, vợ cháu thì đang nằm viện nghỉ ngơi, sức khỏe cô ấy yếu như vậy nên tạm thời vẫn đừng nên nói cho cô ấy biết, đợi cô ấy khỏe lại rồi, cháu sẽ từ từ nói rõ chỉ tiết với cô ấy. Lần này cháu qua đây là muốn nhờ bà chăm sóc Văn Văn, cháu..."
Đương nhiên ông ta không có khả năng giao đứa trẻ lại cho người giúp việc rồi, nên chỉ đành tìm bà A Hương theo mình về chăm sóc Văn Văn mấy hôm.
Hiển nhiên bà A Hương không có lý do gì mà không đồng ý, bà ta cởi cái tạp dề trên người xuống: "Được, để tôi đi xin nghỉ đã, cậu cứ chăm sóc vợ mình cho tốt đi, đừng lo lắng chuyện trong nhà, nếu như bọn họ dám tới cửa làm loạn thì tôi nhất định sẽ chửi bọn họ nhục như chó!"
Bà A Hương chính là một bà cụ có sức chiến đấu rất mạnh, trước đây ở nội địa cũng đã từng cãi nhau với không ít người.
Ông Chung vội nói: "Vẫn đừng nên chọc vào bọn họ thì hơn. Bọn họ đông người lắm, một mình thím có khả năng không phải đối thủ của bọn họ đâu. Cháu đã dặn dò nhân viên quản lý tài sản không cho bọn họ lên tầng rồi, bà chỉ cần chăm sóc tốt cho Văn Văn là được."
Bà A Hương gật đầu ghi nhớ, sau đó quay người đi về quán ăn xin nghỉ với Tô Niệm Tinh, đồng thời kể lại những chuyện đã xảy ra ở nhà họ Chung cho cô nghe: "Trước đấy cháu bói đúng lắm, đúng là chuyện do mẹ của bà Chung làm ra, đứa con trong bụng cũng đã bỏ rồi..."
Hiển nhiên Tô Niệm Tinh không có ý kiến gì cả: "Được, bà cứ đi xử lý việc của mình trước đi."
Tiên bà A Hương đi rồi, Tô Niệm Tinh lại kêu A Trân giảm số lượng tiểu long bao xuống một chút, như thế thì mọi người cũng có thể lo liệu được.
A Trân gật đầu ghi nhớ.
Tô Niệm Tinh thì lại tiếp tục xem mặt tiền cửa hàng gần đây.
Qua tết rồi, giá nhà lại tăng thêm một đợt nên giá thuê mặt bằng cũng tăng lên.
Năm ngoái, cửa hàng rộng 597 thước (56 mét vuông) có giá là 410 đô la Hồng Kong, nhưng năm nay, cũng một diện tích như vậy đã tăng lên thành 440 đô la Hồng Kong.
Tô Niệm Tinh vốn còn tính quan sát thêm nhưng cân nhắc đến giá nhà hiện giờ, cô vẫn quyết định sẽ không đợi thêm nữa mà kêu bên môi giới bất động sản tìm một mặt tiền cửa hàng cho mình.
Hiển nhiên bên môi giới bất động sản cũng tiến cử nhà cho cô như phát điên.
Trong lúc nhất thời, Tô Niệm Tinh không có mặt trong quán ăn mà toàn ở bên ngoài xem cửa hàng, nhưng cửa hàng tốt rất khó tìm. Cô tìm suốt mấy ngày mà vẫn không có thu hoạch gì.
Buổi trưa hôm nay, A Trân với A Hỉ cùng nhau đi xem nhà, sau khi trở về lập tức gào khóc tu tu: "Giá nhà tăng nhanh kinh khủng!"
Năm ngoái cô ta chỉ thiếu có năm vạn đồng là có thể cùng A Hỉ gom đủ tiên trả, nhưng không ngờ đến cuối năm giá tăng lên tận hai mươi vạn, quá hại người rồi.
"Đám dự án bất động sản bất lương, sao bọn họ không đi chết luôn đi."
Các hàng xóm túm tụm lại chỉ trích.
Bà chủ nhà trọ hỏi cô ta: "Cô không tới tòa nhà Phú Thành sao? Giá nhà của bọn họ trẻ hơn ở những nơi khác một trăm đô la Hồng Kong đấy, có thể tiết kiệm được mấy vạn lận."
A Trân thở dài đầy thất vọng: "Tòa nhà mới của Phú Thành không nhiều, năm ngoái đã bán hết sạch rồi, chúng tôi chỉ có thể đến bất động sản Trịnh Thị để mua thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận