Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 594: Phú Bà Đúng Là Phú Bà

Chương 594: Phú Bà Đúng Là Phú BàChương 594: Phú Bà Đúng Là Phú Bà
Hiển nhiên Giang thái thái không nghĩ đến chuyện này. Nếu đối phương thật sự tìm người phụ nữ khác đẻ mướn thì hành động này đã vi phạm pháp luật Hương Giang, cô ta có thể yêu cầu anh ta bồi thường! Đôi mắt cô ta tỏa sáng lấp lánh: "Tôi biết nên đối phó với anh ta như thế nào rồi. Cảm ơn cô!”
Cô ta lại viết một tấm séc, số tiền trên tấm séc này là một trăm ngàn.
Tô Niệm Tinh cảm ơn đối phương, sau đó nhìn bóng lưng phú bà rời đi.
Các thực khách khác ùa tới chúc mừng Tô Niệm Tinh: "Phú bà đúng là phú bà, ra tay thật hào phóng.”
Tô Niệm Tinh mỉm cười với mọi người: "Tất cả món ăn đều giảm giá 50%, tôi cho mọi người dính một chút phúc khí."
Các thực khác lập tức kêu to, sau đó xếp hàng gọi món: "Cho tôi thêm một suất cơm bào ngư nữa! Tôi muốn mang về nhà cho cha tôi ăn."
"Cho tôi hai ly trà sữa, không đá."
"Tôi lấy hai vỉ bánh bao."
Chẳng mấy chốc, khách hàng đã xếp thành hàng dài. Các nhân viên vừa nhận được một khoản thù lao kếch xù nên ai nấy đều cười tươi roi rói, không một câu phàn nàn.
Tranh thủ lúc ngân hàng vẫn chưa đóng cửa, Tô Niệm Tinh gọi điện thoại hỏi số tài khoản ngân hàng của giám sát Lương. Cô nhanh chóng chạy ra ngân hàng chuyển tiền trong tấm séc sang tài khoản của mình, sau đó gửi 300 ngàn cho giám sát Lương, số tiền còn lại đủ để cô ăn tết xong mở thêm một cửa hàng bánh bao nữa. Tối nay, cửa hàng bánh bao của Tô thần toán buôn bán đến mười giờ đã đóng cửa, chủ yếu là vì đồ ăn đã bị tiêu diệt hết sạch. Các thực khách chung quanh hay tin hôm nay cửa hàng giảm giá 50% nên đều nhao nhao chạy đến xếp hàng, cửa hàng bánh bao lúc nào cũng đông khách. Dù sao nguyên liệu nấu ăn cũng có hạn, bán xong là hết hàng. Thực khách không mua được đồ ăn than thở liên tục, cứ như thể bỏ lỡ mất một trăm triệu.
Tô Niệm Tinh chuẩn bị quà mừng năm mới cho các nhân viên cửa hàng, mỗi người đều vui vẻ mang quà về nhà ăn tết.
"Bà chủ, chúc chị năm mới phát tài! Tiền vào như nước!" Trước khi rời đi, A Trân còn không quên nịnh hót một phen.
Tô Niệm Tinh dở khóc dở cười, hất cằm nhìn A Hỉ: "Học tập cô ấy đi!"
A Hỉ xách túi lớn túi nhỏ, xấu hổ đỏ cả mặt. ...
Mùng một tết, cửa hàng vắng tanh, Tô Niệm Tinh và bà A Hương đang ở trong nhà dọn dẹp nguyên liệu nấu ăn mới mua hôm qua.
Bà A Hương tham quan nhà mới của Tô Niệm Tinh: "Chỗ này là chung cư khách sạn, nguyên bộ công trình thật sự rất tốt, còn có phòng tập thể hình nữa chứ. Cháu thích tập thể hình như vậy, có thể làm một tấm thẻ."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Lúc trời không mưa thì còn có thể suy xét, nhưng cháu thích chạy bộ ngoài trời hơn, có thể ngắm đường phố, còn có thể đến công viên Victoria ngắm vịnh."
Công viên Victoria cách nơi này rất gần, chạy bộ đến đó cũng chỉ mất mười phút, phong cảnh thiên nhiên kiểu gì cũng sẽ tươi mát hơn phòng tập thể thao.
Bà A Hương gật đầu: "Giám sát Lương thật sự rất am hiểu trang trí. Cháu xem cậu ấy trang trí nhà cửa đẹp chưa, rất khó tưởng tượng một cảnh sát cao lớn uy mãnh như cậu ấy lại có khía cạnh tinh tế cỡ này."
Nghe thấy bà ta lại khen ngợi giám sát Lương, Tô Niệm Tinh buồn cười: “Ai không biết con tưởng anh ấy là con trai của bà ấy chứ."
Bà A Hương phì cười: "Nếu thật sự là con trai bà thì tốt rồi. Cháu xem cậu ấy tốt với em gái đến thế, chắc chắn sẽ còn hiếu thảo với cha mẹ nhiều hơn."
Tô Niệm Tinh gật đầu, đúng là thế thật.
Bà A Hương lại vào nhà bếp. Đây là nhà bếp kiểu mở rộng, trong bếp chẳng những có chỗ nấu ăn mà còn có nguyên bộ tủ, kệ bát. Bà ta khen không ngứt lời: "Nơi này thật sự rất rộng mở, tựa như một căn nhà ấm áp."
Tô Niệm Tinh mỉm cười: "Đúng là không tôi." Cô đưa mắt nhìn Văn Văn ngồi bên ngoài đang ăn trái cây: "Bây giờ tiền lương của bà cũng không thấp, vì sao không đổi chỗ ở? Những lúc rảnh rỗi có thể đón Văn Văn đến nhà bà ở hai ngày.'
Việc kinh doanh của cửa hàng bánh bao rất thuận lợi, hiện giờ bà A Hương cũng có thu nhập hơn mười ngàn một tháng, cho dù không thể thuê kiểu nhà đơn một phòng khách một ngủ thì ít ra cũng có thể đổi sang căn phòng rộng rãi hơn.
Bà A Hương cũng đang suy xét chuyện này: "Hồi trước Chung tiên sinh dọn vào nhà của Văn Văn, nhưng bà thấy căn nhà đó đã cho thuê rồi, nếu trái với hợp đồng thì phải trả tiền đền bù, hơn nữa nhà lồng của bà còn chưa hết hạn hợp đồng, trả lại nhà thì sẽ bị trừ tiền. Bà định chờ nhà bên kia hết hạn hợp đồng rồi mới dọn sang đó ở."
Bạn cần đăng nhập để bình luận