Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 915: Cháu Cần Tìm Tinh Anh Chứ Không Cần Phải Thẩm Định Nhân Phẩm Của Bọn Họ

Chương 915: Cháu Cần Tìm Tinh Anh Chứ Không Cần Phải Thẩm Định Nhân Phẩm Của Bọn HọChương 915: Cháu Cần Tìm Tinh Anh Chứ Không Cần Phải Thẩm Định Nhân Phẩm Của Bọn Họ
Sau khi ký hợp đồng xong, cô lại dựa theo lời dặn dò của Tô Ngọc Bạch để đăng bài tuyển nhân viên lên báo và tivi.
Tiếp theo đấy chính là chọn nhân viên quản lý, ở phương diện này thì Tô Niệm Tinh chỉ có một chiêu, đó là xem bói.
Tô Ngọc Bạch kêu cô cất ngay đồ nghề đi: "Cháu cần tìm tinh anh chứ không cần phải thẩm định nhân phẩm của bọn họ."
Ông ta dạy Tô Niệm Tinh làm thế nào để dựa vào lý lịch sàng lọc nhân tài cần thiết.
Suy cho cùng cũng đã làm ông chủ nhiều năm rồi, ánh mắt của ông ta rất sắc bén, chỉ dựa vào mỗi lý lịch cũng có thể nhìn ra được bảy, tám phần về người ta.
Sau khi đào thải sơ bộ mới bắt đầu phỏng vấn, ông ta cũng không cần Tô Niệm Tinh phải xem bói mà dạy cô phải phỏng vấn thế nào, nên hỏi những vấn đề gì.
"Cháu không biết quản lý nên việc vận hành công ty phải giao cho tổng quản lý, người này không chỉ phải có kiến thức tốt, nhân phẩm tốt, mà còn phải có kinh nghiệm làm việc nhất định, như vậy mới có thể nhanh chóng vận hành được công ty mới này. Đầu tư vào giai đoạn đầu nhất định phải mạnh mẽ, đừng có keo kiệt."
Tô Niệm Tinh nghiêm túc lắng nghe, vừa ghi nhớ vừa hỏi chỉ tiết, ví dụ như cô không biết quản lý thì nên làm thế nào đề phòng ngừa tổng quản lý dối trên lừa dưới, cô cũng không có khả năng mỗi lần mở cuộc họp đều xem bói cho đối phương được chứ?
Trước không nói cô có thể bói ra được hay không mà cho dù lần nào cô cũng dùng bàn tay vàng thì cũng chỉ có thể xác định được việc mà đối phương quan tâm nhất chính là công ty?
Tô Ngọc Bạch gật đầu: "Giám thị các bộ phận vô cùng quan trọng, tài vụ nhất định phải là người của mình, mua đồ cũng phải sắp xếp cho người mà mình tin tưởng trông chừng."
Tô Niệm Tinh gật đầu ghi lại.
Liên tiếp mấy ngày liền, cô đầu đang nhanh chóng học hỏi kiến thức, kiếp trước cha mẹ cô không có thời gian dạy cô thì ông ngoại lại bắt tận tay chỉ bảo cô.
Về đến nhà, cô còn phải học lại nội dung mà ông ngoại dạy, mỗi ngày thời gian biểu của cô đều chật cứng, bận đến quay vòng vòng.
Hôm nay, Tô Niệm Tinh vừa mới đến quán ăn đã phải xem bói cho một khách hàng.
Sau khi bói xong, còn chưa đợi cô nghỉ xả hơi thì Đại Lâm lao xông xộc vào trong quán, ông ta túm lấy cánh tay của Tô Niệm Tinh: "Đại sư, giang hồ cấp cứu, lần này có chuyện cực kỳ lớn đây."
Tô Niệm Tinh bị anh ta kéo đi vài bước: “Anh đừng vội, đợi tôi láy dụng cụ đã rồi mới đi theo anh được chứ."
Đại Lâm chỉ đành buông tay cô ra, đợi cô lấy đồ nghề xong lại dẫn cô lên chiếc taxi đang đỗ ở bên đường.
Lên taxi rồi, anh ta sốt ruột nói: 'Là như vậy, đợt trước có thả một tù nhân ra, anh ta muốn báo thù người phụ nữ đã hại mình ngồi tù. Nhưng người phụ nữ kia đã di dân rồi. Anh ta lại nghĩ quẩn, mua một quả bom từ chợ đen rồi giấu ở một nơi nào đó muốn kéo các thị dân cùng chết chung, chúng tôi có thẩm vấn anh ta thế nào thì anh ta cũng không chịu khai. Cô có cách nào bói ra được quả bom đang giấu ở đâu không?”
Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Niệm Tinh bói về một quả bom đấy, thế này cũng làm khó cô thật rồi: "Để tôi thử mới biết được, tôi có thể bói cho nghi phạm được không?”
Nếu là trước đây, Tô Niệm Tinh chắc chắn không có tư cách tiếp xúc với nghi phạm, nhưng cô vẫn còn một thân phận Lý Vân nữa cơ mà.
Đại Lâm quả quyết gật đầu: "Đương nhiên có thể rồi."
Tô Niệm Tinh trở về nhà lấy đồ trang điểm, sau đó ngồi ở trên xe taxi hóa trang thành Lý Vân, cô đeo kính lên, khí chất cả người trông đã hoàn toàn khác hẳn.
Tô Niệm Tinh ăn vận như vậy đến đồn cảnh sát, những cảnh sát ở tổ khác đang đi trên hành lang nhìn thấy đều trừng to mắt nhìn, bọn họ gọi những viên cảnh sát: "Nhanh nhanh! Là Lý Vân kìal"
Tên tuổi của Lý Vân đã trải khắp toàn bộ đội cảnh sát Hương Giang, không có một người nào là không tò mò về kỹ năng lập hồ sơ tội phạm của cô. Trước đó tổ trọng án đã từng nghiên cứu nhiều lần nhưng đến cuối cùng vẫn không tài nào hiểu được cô đưa ra kết luận kiểu gì.
Đợi Tô Niệm Tinh vào đến phòng thẩm vấn thì trước camera đã tập trung mười mấy thành viên của tổ trọng án.
"Đây chính là Lý Vân? Nghe nói cô ấy lập hồ sơ tội phạm vô cùng chuẩn, cô ấy có thể moi ra được địa chỉ chôn trái bom từ miệng nghi phạm không?”
"Cái này ai mà biết? Rõ ràng nghi phạm này muốn báo thù xã hội mà, sau khi vào đây anh ta chỉ nói mình đã chôn một trái bom nhưng địa chỉ ở đâu thì lại không hé răng tiết lộ nửa lời, loại người này là khó đối phó nhất đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận