Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 194: Làm Sao Anh Ta Có Khả Năng Mặc Kệ Được Chứ

Chương 194: Làm Sao Anh Ta Có Khả Năng Mặc Kệ Được ChứChương 194: Làm Sao Anh Ta Có Khả Năng Mặc Kệ Được Chứ
Trương Mãn Khang xuất thân từ một gia đình tồi tệ như vậy, tương lai anh ta sẽ phải dùng cả đời mình để chữa lành vết thương.
Rõ ràng anh ta không hề có lỗi nhưng cuối cùng lại đi trên con đường lệch lạc.
Cô muốn nhân lúc anh ta vẫn chưa tạo ra bi kịch mà cứu vớt cuộc đời anh 1a.
Cô nói thì dễ dàng nhưng tâm nguyện từ nhỏ đến lớn của Trương Mãn Khang lại chính là dẫn mẹ ruột rời khỏi căn nhà đó. Cô kêu anh ta từ bỏ mẹ mình, đối với cô mà nói đó đương nhiên là chuyện đơn giản, nhưng anh ta lại không làm được.
Đó chính là mẹ ruột của anh ta, làm sao anh ta có khả năng mặc kệ được chứ.
Anh ta mím môi, quay người rời đi: "Tôi không tin, mẹ tôi nhất định sẽ vui lòng đi cùng tôi."
Tô Niệm Tinh nhún vai mà không nói thêm gì nữa, chỉ lấy ra một cái bút, thêm người xem bói đầu tiên lên bức hình xem quẻ mà mình tự vẽ.
Đây là một bảng biểu, cột đầu tiên là số thứ tự, cột thứ hai là tên người, cột thứ ba là tuổi tác, tiếp đó là nghề nghiệp, sự nghiệp, hôn nhân, nhà cửa, vận mệnh...
Cô viết số thứ tự và tên người vào (không viết tên đầy đủ), còn lại đều đánh dấu tích để xác định mình xem bói rất đúng.
Sau khi điền xong, cô dán bức hình xem bói lên một vị trí trống trong quán ăn: Hoan nghênh mọi người giám sát." Sau đó lại đi đến chỗ một cái ghế, nhìn về phía hai người đang thưởng thức món ngon: "Thế nào? Mọi người có ý kiến gì không ạ?"
"Ừm, tiểu long bao này thật sự rất ngon, ngon y như hồi tôi được ăn ở nội địa ấy. Không biết đã xảy ra chuyện gì mà tiểu long bao ở Hồng Kông chúng tôi không được chính thống như ở nội địa, nhưng tiểu long bao của quán cô lại rất chính thống.
Châu Hưng Phủ cắn một miếng tiểu long bao, không nhịn được mà khen lấy khen để.
Bàn về ăn uống thì chẳng ai có thể am hiểu hơn một chuyên gia ẩm thực như Châu Hưng Phủ cả.
Hà Linh Vân gật đầu, cười đáp: "Ông có thể hỏi cô ấy cách làm thế nào, sau đó viết một bài vê mỹ thực."
Chau Hưng Phủ cũng đang có ý này, trước kia Tô Niệm Tinh đã giúp ông ta xem bói cũng coi như đã cứu ông ta những hai lần, khi ấy đã nói rõ sẽ quảng cáo giúp cô, nhưng ông ta vì không muốn bại lộ chuyện riêng tư của mình mà đã nuốt lời.
Lần này có nói gì cũng phải tuyên truyền vê quán mới cho cô, hơn nữa, tiểu long bao của đối phương thật sự rất ngon miệng. Ông ta cũng không thể tính là quảng cáo giả được nên càng vui lòng hơn.
Châu Hưng Phủ gọi Tô Niệm Tinh ngồi xuống, hỏi cô tiểu long bao làm thế nào: "Liệu có bí quyết gì không?”
Hà Linh Vân ở bên cạnh bổ sung: "Nếu như có phương pháp bí truyền không tiện tiết lộ thì cũng không sao đâu."
Tô Niệm Tinh nở nụ cười: "Thật ra cũng không phải là bí quyết gì cả, chủ yếu là cách xử lý thịt heo không giống cho lắm mà thôi. Các hàng bánh bao ở Hương Giang vì khống chế giá thành nên thịt heo mua về thường đều là loại đông lạnh, giá sẽ rẻ hơn một chút."
Nhắc đến chuyện này thì Châu Hưng Phủ cũng biết.
Thức ăn ở Hương Giang bảy phần (bây giờ là chín phần) dựa vào nhập khẩu, rất nhiều loại thịt đều được nhập từ bên ngoài vào, sau đó đặt trong kho cấp đông, đại đa phần thịt được nhập vào không bán ra được sẽ biến thành thịt cương thi, cục vệ sinh an toàn thực phẩm cũng không có cách nào ngăn chặn được.
[Thịt cương thi là loại thịt đông lạnh đã được để đông nhiều năm và tiêu thụ trên thị trường. ]
Tô Niệm Tinh nói tiếp: "Mấy loại thịt đông lạnh này đều được giết mổ trên dây chuyền sản xuất, trong thịt heo có máu loãng, mà nhân thịt của tiểu long bao đều là nguyên liệu sống, không thể dùng nước sôi trần qua để khử tanh giống như thịt xào cho nên trong thịt có một mùi tanh.
Thịt mà tôi dùng đều là thịt tươi, hơn nữa còn theo cách giết heo kiểu cũ cho nên máu loãng trong thịt heo không có.
Cách giết heo kiểu cũ là được nghe ông nội chém gió về lịch sử gây dựng sự nghiệp ông trên bàn cơm ngày trước. Cô nghe qua đã ghi nhớ ngay trong lòng.
Người nông thôn phía bên Hương Giang cũng đều biết phương pháp này hết.
Cô kể lại một lần là bọn họ sẽ biết ngay. Nhưng vì bây giờ Hương Giang chú trọng vào hiệu suất cao cho nên trong lò mổ không có ai bằng lòng dùng phương pháp cũ kỹ như vậy để giết heo hết.
Tô Niệm Tinh muốn khiến tiểu long bao của mình vừa miệng hơn nên kiên trì áp dụng phương pháp này, đương nhiên cô cũng đã nhét tiền cho đồ tể ở lò mổ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận