Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 559: Tôi Cảm Thấy Có Thể Mời Tô Niệm Tinh Vào Tổ Của Chúng Ta

Chương 559: Tôi Cảm Thấy Có Thể Mời Tô Niệm Tinh Vào Tổ Của Chúng TaChương 559: Tôi Cảm Thấy Có Thể Mời Tô Niệm Tinh Vào Tổ Của Chúng Ta
Giám sát Lương khẽ hắng giọng: "Chuyện này thuộc loại cơ mật, không tiện tiết lộ cho người khác."
Anh xin miễn trả lời câu hỏi này, đám hàng xóm láng giềng bị dụ mồi, sốt ruột đến mức vò đầu bứt tai, nhưng lại không thể làm gì được anh, đành phải lùi về vị trí của mình.
Giám sát Lương kêu hai thành viên khác ăn cơm nhanh lên: “Chúng ta còn phải đến O ký thẩm vấn Diệp Thắng Thiên nữa." Anh hất cằm ra hiệu cho hai người nhìn về phía quây thu ngân: "Vị kia còn đang chờ tiên thưởng kia kìa."
Nếu lần này tiền thưởng lại bay, anh đoán có lẽ cô sẽ tức giận đến mức ăn thịt người.
Đại Lâm lau nước mắt ứa ra vì quá phấn khởi, đưa mắt nhìn Tô Niệm Tinh. Rõ ràng cô mỉm cười rất xinh đẹp, nhưng chỉ cần nhớ lại lần trước giải cứu con tin làm hại cô mất mấy chục triệu, cô nổi giận mắng người, anh ta vẫn run cầm cập. Vẫn nên ăn nhanh thì tốt hơn, miễn cho cô nổi giận, sau này sẽ không xem bói cho họ nữa.
Cô xem bói thật sự linh nghiệm, nhất là nghĩ đến lần này mình sẽ nhận được khen ngợi, còn được ghi nhớ công huân hạng nhất, cho dù bị cô oán trách mấy câu thì hình như cũng chẳng hề hấn gì. ...
Trên đường trở về, giám sát Lương lái xe chở hai người, Đại Lâm cảm khái: "Sir Lưu, tôi cảm thấy có thể mời Tô Niệm Tinh vào tổ của chúng ta. Cô ấy xem bói chính xác đến thế, nếu tổ chúng ta có cô ấy thì chắc chắn tỷ lệ phá án sẽ nâng cao một bước." Mặc dù tỷ lệ phá án của tổ trọng án A bọn họ vẫn rất cao, nhưng không thể kéo xa chênh lệch thời gian với các tổ khác.
Họ nhận được một vụ án mạng, đầu tiên là phán định loại hình vụ án, sau đó dựa theo loại hình tìm động cơ gây án, lại dựa theo mạng lưới quan hệ của người chết để nhắm vào nghi phạm, cuối cùng lại tìm bằng chứng.
Nếu Tô Niệm Tinh vào tổ thì cô biết xem tướng, còn biết xem tướng tay, chỉ dựa vào kỹ năng xem bói của mình có thể nói cho họ ai là hung thủ, tương đương với việc từ bước đầu tiên trực tiếp nhảy sang bước thứ ba, họ chỉ cần tiến hành bước thứ tư tìm bằng chứng là được.
Thời gian phá giải vụ án tốt nhất là trong vòng 72 giờ, trong vòng 3 ngày này tỷ lệ phạm nhân tiêu hủy bằng chứng cũng sẽ giảm thấp rất nhiều. Có cô vào tổ như hổ thêm cánh.
Vấn đề mà Đại Lâm suy nghĩ, làm sao giám sát Lương chưa từng suy nghĩ. Sau khi biết cô xem bói cực kỳ chuẩn, anh đã muốn mời cô vào tổ, nhưng sở cảnh sát không phải là nhà anh. Anh thở dài: "Mời cô ấy? Mời như thế nào? Cô ấy làm gì có giấy tờ Hương Giang, không thể gia nhập sở cảnh sát Hương Giang."
Họ cho rằng anh không muốn mời cô sao? Chẳng qua anh không có tư cách mà thôi.
Trương Chính Bác và Đại Lâm đưa mắt nhìn nhau, đồng thanh thở dài: "Quá đáng tiếc."
Thấy họ buồn rầu, giám sát Lương lại đổ một chậu nước lạnh cho họ: "Dù cô ấy có giấy tờ Hương Giang thì cô ấy cũng chưa chắc đã chịu gia nhập sở cảnh sát."
Đại Lâm ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt lóe lên vẻ khó tin: "Vì sao? Làm Madam ngầu biết bao, tiền lương cũng cao, nếu cô ấy ngồi lên vị trí của anh thì lương mỗi tháng hơn chín mươi ngàn đô la Hồng Kông, chẳng lẽ không nhiều hơn cô ấy mở cửa hàng hay sao?"
Giám sát Lương lại không tán thành lời này: "Hiện giờ tiên lương của tôi cao hơn cô ấy, nhưng các cậu đừng quên, cô ấy xem bói rất chuẩn. Biết Trương Cấu Lâm chứ?"
Đại Lâm và Trương Chính Bác gật đầu. Chỉ cần là người Hương Giang thì không ai không biết Trương Cấu Lâm: "Ông ấy là đại sư đoán mệnh chuyên dụng của Lý Lê Giang, nghe nói xem bói cực kỳ chuẩn."
Giám sát Lương gật đầu: "Tìm ông ấy bói một quẻ tám mươi ngàn. Cậu cảm thấy Tô Niệm Tỉnh xem bói so với ông ấy thế nào?"
Đại Lâm vò đầu: "Sao mà so sánh với nhau được? Một người chuyên bói sự nghiệp, một người bói tội phạm."
"Nếu chỉ đơn thuần xét từ góc độ tiền thì cậu cảm thấy ai kiếm được nhiều hơn?”
Đại Lâm trả lời một cách đương nhiên: "Tất nhiên là Trương Cấu Lâm rồi. Ông ấy chỉ dẫn phương hướng cho Lý Lê Giang, Lý Lê Giang chỉ tốn hai mươi năm đã thành công chen chân vào danh sách phú hào Hương Giang. Ông ấy có thể giúp người khác phát tài."
Trương Chính Bác lại có quan điểm khác: "Nhưng Tô Niệm Tinh lại có thể giúp chính mình phát tài. Tựa như vụ án bắt cóc tống tiền lần trước, cô ấy thật sự bói được, nhưng cô ấy sợ dẫn lửa thiêu thân nên không nói với Hà tiên sinh. Nếu cô ấy nói thì ít nhất sẽ nhận được hàng chục triệu tiền cảm ơn của Hà tiên sinh."
Đại Lâm giật mình ngơ ngác, anh ta thật sự chưa bao giờ suy xét từ góc độ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận