Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1197: Em Không Tuyển Người Phụ Trách Hả

Chương 1197: Em Không Tuyển Người Phụ Trách HảChương 1197: Em Không Tuyển Người Phụ Trách Hả
Anh ta không thích công nhân giở thói trộm cắp, có khả năng cũng không muốn gánh họa, cho nên lúc nhìn thấy cậu em vợ của ông chủ tham nhũng, anh ta đã nói chuyện này cho ông chủ biết, bà chủ thì mặc kệ, kiên quyết ép ông chủ phải đuổi anh ta đi.
Tiền Kế Quân học chuyên ngành toán, trước đây là một giáo viên, anh ta đang làm trưởng bộ phận ở công xưởng điện tử, cũng được tính là đã tiếp xúc qua với ngành máy tính này. Thời buổi này muốn tìm một nhân tài phần mềm chân chính cũng rất khó, chỉ cần biết viết mã, biết tự mình nhận việc ở trên mạng thì đều có thể kiếm được tiền.
Tô Niệm Tinh kêu Lý Học Công quản lý xưởng sản xuất xe đạp, về phần sự phát triển trong tương lai, cô đã làm ra một loạt các kế hoạch đối với xưởng sản xuất xe đạp rồi, ví dụ như sản xuất ra xe đạp cho trẻ em, xe đạp gấp gọn, nghiên cứu ra xe đạp địa hình... Anh ta chỉ cần dựa theo kế hoạch của cô để thực hiện là được.
Trân Hồng Võ phụ trách xưởng phích nước, nguồn tiêu thụ trong xưởng không thành vấn đề nhưng sau này, cùng với sự nổi lên của ấm siêu tốc, lượng tiêu thụ của phích nước nóng chỉ có càng ngày càng ít đi, cho nên Tô Niệm Tinh kêu Trần Hồng Võ đảm bảo lượng tiêu thụ đồng thời cũng nghiên cứu làm phích inox và ấm siêu tốc.
Giám sát Lương có hơi nghi ngờ: "Công trình thì sao? Em không tuyển người phụ trách hả?"
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Em không muốn tự mình làm, mà tìm người nào cũng thấy không an toàn hết, vẫn nên bán thầu công trình sau đó tìm người chuyên nghiệp tới nghiệm thu thôi.' Thời buổi này, thâu công trình đều phải dự chi tiền nguyên vật liệu trước, sau đó lại trả tiền lương cho công nhân, chỉ cần công trình nghiệm thu đạt tiêu chuẩn thì không cần lo lắng bọn họ sẽ giở trò.
Toàn bộ áp lực ở trong này đều nằm ở bên nhận thầu, nếu như bên A không đưa tiên thì có khả năng nguyên một năm bọn họ sẽ phải làm việc không công. Đương nhiên, nhận thầu công trình đều là những nhân vật có máu mặt cả, bên A đều là dân kinh doanh, sẽ không làm việc này đến mức tuyệt tình, ngược lại là bên nhận thầu sẽ nghĩ đủ mọi cách để khấu trừ tiền lương của công nhân.
Tô Niệm Tinh nghĩ đến một chuyện: "Nhưng em vẫn phải tìm người hiểu về công trình để giúp mình trông coi toàn bộ quá trình mới được."
Cô kêu Đào Đào chạy giúp mình một tuyến tới tòa soạn để đăng thêm một phần tin quảng cáo tuyển dụng.
Đào Đào ra ngoài chưa được bao lâu thì Võ Xương Sùng chậm rãi đi tới: "Đại sư, cuối cùng tôi cũng hỏi được một nguồn tin đáng tin cậy rồi, ba ngày sau cục quản lý đất đai sẽ bán đấu giá mấy mảnh đất, cô có thể đi tham gia."
Anh ta đưa tài liệu mang tới cho cô: "Nếu cô muốn khảo sát thực địa thì có thể hẹn cán bộ của cục quản lý đất đai đi tham quan chung."
Tô Niệm Tinh nhìn thông tin trên tài liệu, tổng cộng có bốn mảnh đất, diện tích lớn nhất là 128. 42 mẫu, nhỏ nhất là 10. 5 mẫu.
"Đất cát bên này bao nhiêu tiền một mẫu vậy?"
"Năm ngoái đã bán đấu giá rồi, đại khái khoảng 160 vạn một mẫu." Võ Xương Sùng cảm thán: "Nghĩ đến năm đó, mảnh đất đầu tiên khoảng 12. 8 mẫu được bán đấu giá có 525 vạn mà chúng tôi còn cảm thấy đắt. Nhưng không ngờ mới năm năm thôi mà đã tăng lên gấp bốn lần rồi, sau này có khả năng còn tăng nữa, bây giờ mưa là chuẩn đấy."
Tô Niệm Tinh nhìn địa chỉ, bây giờ Thâm Quyến chia thành quan nội và quan ngoại. Mấy khu đất này đều nằm ở quan ngoại. Giá 160 vạn một mẫu vẫn không bằng Bắc Kinh nhưng đất ở Bắc Kinh lại không dễ lấy.
"Chẳng qua cô muốn xây xưởng nên dùng đất công nghiệp, mà Bằng Thành lại có ưu đãi rất lớn đối với đất dùng công nghiệp, đơn giá có thể rẻ hơn một nửa đấy." Võ Xương Sùng lại bổ sung, anh ta chỉ vào mảnh đất khá nhỏ kia: "Mảnh đất này chính là đất dùng công nghiệp, đủ để cô xây một xưởng thực phẩm rồi."
Giám sát Lương lại một lần nữa nhắc nhở cô: "A Tinh, chúng ta không có nhiều tiền đến vậy đâu."
Cô còn định mua thêm đất ở thủ đô nữa, cũng không thể tiêu hết sạch toàn bộ tiên ngay bây giờ được chứ?
Tô Niệm Tinh tính toán sổ sách một lúc, nếu bán đấu giá mảnh đất nhỏ nhất 10. 5 mẫu, vậy dưa theo giá 80 vạn một mẫu cũng đã là 840 vạn rồi, giai đoạn đầu trả 30% là 252 vạn, chưa chắc cô đã không lấy ra được khoản tiền này.
"Em có thể kêu Phạm Minh điều tiền vốn trong tài khoản tớ trước, nhưng mảnh đất này mà vượt quá 850 triệu là em không thể lấy được." Tô Niệm Tinh vẫn muốn đi xem thử, cho dù cô không thể mua được thì cũng muốn làm quen với quy trình đấu giá, để còn chuẩn bị cho đợt đấu giá tiếp theo nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận