Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 853: Không Sao, Em Đã Sớm Nghĩ Ra Cách Rồi

Chương 853: Không Sao, Em Đã Sớm Nghĩ Ra Cách RồiChương 853: Không Sao, Em Đã Sớm Nghĩ Ra Cách Rồi
Nếu chỉ có cảnh sát của đồn cảnh sát Vịnh Đồng La thì anh có thể đảm bảo sẽ không có người nào biết cô bói ra được hung thủ, nhưng có nhiều người đang nhìn chằm chằm như thế, dù anh có mọc ra ba đầu sáu tay cũng không thể quản hết được.
Hơn nữa, gương mặt này của cô đã có độ nhận diện rồi, rất nhiều người đã từng thấy cô trên báo đài.
Tô Niệm Tinh nở nụ cười: 'Không sao, em đã sớm nghĩ ra cách rồi, em có thể hóa trang mà."
Cô ghé sát bên tai anh thì thâm mấy câu.
Giám sát Lương cân nhắc một lúc rồi gật đầu đồng ý: "Vậy được."
Anh xoa đầu cô với vẻ áy náy: "Bên trên đã phát tiền thưởng chuyên án rồi, tổng cộng là năm mươi vạn đô la Hồng Kông, chỉ cần em có thể bói ra được hung thủ thì anh có thể xin bên trên cho em ba mươi vạn."
Cho Tô Niệm Tinh toàn bộ tiền thưởng là chuyện không quá thực tế vì dù sao lần này người điều tra vụ án cũng quá đông, cần phải chia cho các bộ phận nữa, anh không thể toàn quyên quyết định được.
Hai mắt Tô Niệm Tinh sáng ngời: "Ba mươi vạn luôn á?”
Cô ra hiệu cho giám sát Lương đợi một chút: "Em về nhà lấy túi trang điểm rồi có thể vào đồn cảnh sát cùng anh luôn."
Giám sát Lương cũng lái xe qua đó chở Tô Niệm Tinh vê khu nhà ở, cô thay một bộ đồ công sở, sau đó lấy túi trang điểm theo rồi ngồi trong xe .Jeep của anh bắt đầu hóa trang. Vì thế giám sát Lương cứ trơ mắt nhìn Tô Niệm Tinh dùng kỹ năng hóa trang thân thánh của mình biến một gương mặt xinh đẹp và bắt mắt trở nên vô cùng bình thường, có ném vào giữa đám đông cũng không thể tìm được kia.
"Anh bịa ra một thân phận gì đó hộ em đi?"
Giám sát Lương cười đáp: "Yên tâm đi, vừa rồi anh đã gọi điện cho anh Nhất rồi, anh Nhất sẽ ra mặt làm chứng nói em là chuyên gia tâm lý tội phạm từ nội địa đến."
Bây giờ, đội cảnh sát Hương Giang và đội cảnh sát nội địa muốn liên hệ với nhau phải thông qua Interpol, thường phải tốn rất nhiều thời gian, đợi đến khi bọn họ điều tra rõ ra thân phận của Tô Niệm Tinh thì vụ án này đã sớm kết thúc được một khoảng thời gian rồi. Hơn nữa, nhân viên đội cảnh sát cũng không dám đưa ra nghi ngờ đối với anh Nhất, cánh săn ảnh lại càng không cơ hội tiếp xúc với anh Nhất hơn.
Tô Niệm Tinh cảm thấy ý tưởng này không tồi: "Nhưng em không thể đảm bảo nhất định có thể bói ra được đâu."
Giám sát Lương đã cùng đường bí lối rồi, Tô Niệm Tinh chính là hy vọng cuối cùng của anh nhưng anh cũng không cưỡng cầu: "Nếu đến ngay cả em cũng không bói ra được vậy e rằng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào nhân chứng mà thôi."
Hung thủ giết nhiều người như vậy rồi nên cũng có vài nhân chứng, nhưng bởi vì mấy nhân chứng này cách quá xa (cách gần đã toi mạng từ lâu rồi) cho nên cũng không có một nhân chứng nào nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của hung thủ, một tháng sau nhân chứng còn có thể nhìn thấy được ngũ quan hay không thì chẳng ai có cách nào đảm bảo cả?
Tô Niệm Tinh gật đầu và nói lại chuyện mình đã từng xem bói cho nạn nhân trên báo hôm nay: "Cô ta tên là A Thiện, là bà hai được Trịnh Ích Dân mới bao nuôi."
Giám sát Lương gật đầu: "Đúng rồi, cô ta đến cửa hàng cao cấp mua quà sinh nhật, lúc đợi xe thì bị giết, hung thủ chỉ đi sượt qua vai chứ không nhìn thấy bóng, người xung quanh chỉ trông thấy hung thủ đội mũ che nắng và đeo khẩu trang chứ không trông thấy rõ tướng mạo."
Tô Niệm Tinh nghi ngờ: "Vậy cũng phải nhớ được chiều cao chứ?”
"Khoảng một mét bảy mươi lăm, chiều cao này không có tính mục tiêu." Giám sát Lương cười khổ: "Mấu chốt là trước đó bộ phận giám định đã suy đoán ra chiều cao của hung thủ rồi."
Tô Niệm Tinh gật đầu, ngược lại thật sự có thể đoán ra được vấn đề này, đâm một nhát dao chí mạng rồi nhanh chóng rời đi, hung thủ chắc chắn phải đứng đâm, căn cứ theo góc độ của con dao để suy tính có thể đoán ra được chiêu cao của hung thủ.
Hai người đến đồn cảnh sát, Tô Niệm Tinh đi theo phía sau giám sát Lương tiến vào đồn cảnh sát.
Người của tổ chuyên án trông thấy giám sát Lương đang ở thời điểm gay go như thế mà vẫn còn chạy lung tung được cũng sốt hết cả ruột: "Những người khác đều đã đi điều tra nạn nhân cả rồi mà sao anh vẫn còn ở đây hả?"
Giám sát Lương giới thiệu Tô Niệm Tinh với đối phương: "Vị này là chuyên gia tâm lý tội phạm được anh Nhất mời từ nội địa qua đây, tên là Lý Vân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận