Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 876: Người Nước Ngoài Biến Thái Như Thế Sao

Chương 876: Người Nước Ngoài Biến Thái Như Thế SaoChương 876: Người Nước Ngoài Biến Thái Như Thế Sao
Chú Minh nghi ngờ: "Người ngoại quốc không có cách nói cắm sừng sao? Vợ không hề ngoại tình mà ngược lại, anh ta lại tự cắm sừng cho mình trước? Đầu óc cái kiểu gì thế không biết?"
Khẩu Thủy Toàn chậc chậc cảm thán: 'Ảo thật! Quá là ảo!"
"Có lẽ anh ta có sở thích này chăng. Mọi người cũng biết người nước ngoài khác với chúng ta mà, phim kinh dị mà bọn họ quay cũng dọa người thật sự đó."
"Thật sao? Người nước ngoài biến thái như thế sao?"
Đúng lúc này, ở bên ngoài lại có một người ngoại quốc nữa đi vào, cô ta tên là Traci và cũng tới đây bói nhân duyên, khác với vị vừa rồi là cô ta vẫn chưa có bạn trai.
Tô Niệm Tỉnh mời cô ta ngồi xuống rồi lấy dụng cụ ra ném lục hào kim tiền quẻ cho cô ta.
Quẻ tượng rất xấu, cô không quan sát kỹ tướng mặt của đối phương mà xem chỉ tay cho cô ta.
Sau khi xem xong, cô còn chưa kịp mở miệng thì đã nghe thấy có hàng xóm chỉ vào Traci và nói với Tô Niệm Tinh: "Mau mau mau! Mau bảo cô ta là bên dưới của cô ta đang nhỏ máu ra ghế kìa!"
Tô Niệm Tinh vừa cúi đầu đã nhìn thấy bên dưới cái ghế mà Traci đang ngồi có máu, tuy rằng chỉ có hai giọt nhưng nhỏ lên sàn nhà bằng gạch trắng vẫn mang tới một loại cảm giác khủng khiếp.
Traci ôm bụng rồi nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ khó xử: "Đại sư, tôi tới tháng, cô có thể mua giúp tôi một gói băng vệ sinh được không?” Tô Niệm Tinh kêu A Trân chạy đi mua rồi quay đầu nhìn đối phương: "Tôi bói ra được lần này cô không đến tháng mà cô bị băng huyết rồi."
Không phải chỉ có thai phụ mới bị băng huyết mà nữ giới bình thường cũng có khả năng, có đôi khi là chảy máu trong kỳ sinh lý, mà có đôi khi là tử cung xuất hiện bệnh biến.
Traci kinh ngạc rất lâu, còn cho rằng cô đã bói sai rồi: 'Không thể nào, đây chỉ là một lần đến tháng mà thôi."
Tô Niệm Tinh lại nắm lấy tay cô ta: "Tin tôi đi, tôi là đại sư đoán mệnh, không có khả năng lấy nghề kiếm cơm của mình ra để nói đùa đâu. Nếu như tôi bói không chuẩn còn phải hoàn trả lại nguyên vẹn tiền nên không có lý do gì có tiền mà không kiếm cả."
Cô chỉ vào một dãy chữ bên trên bảng giá dán trên tường.
Phiên dịch viên mà Traci dẫn tới phiên dịch nội dung trên đó cho cô ta nghe.
Traci im lặng rất lâu cuối cùng mới gật đầu, vì thế Tô Niệm Tinh mới gọi điện thoại cấp cứu cho cô ta.
Tình trạng băng huyết rất khẩn cấp, không thể tùy tiện di chuyển nên Tô Niệm Tinh cũng không dám thả cho cô ta rời đi như vậy.
A Trân mua băng vệ sinh trở về, Tô Niệm Tinh mời các đầu bếp đi ra ngoài hết rồi kêu Traci ra sau bếp thay băng vệ sinh, sau đó thì nằm lên ghế trúc. Ghế trúc này có thể gấp lại. Cô ăn cơm trưa xong nhất định phải ngủ trưa khoảng một tiếng mới có tinh thần cho nên có chuẩn bị sẵn một cái ghế dựa bằng trúc ở sau bếp.
Các thực khách đang đợi món đến sốt ruột nên Tô Niệm Tinh đành nói lại vắn tắt tình hình với bọn họ: "Mong mọi người lượng thứ cho, cứu một mạng người còn hơn xây bảy cấp phù đồ. Người nước ngoài tới Hương Giang chúng ta cũng tạo ra GDP cho chúng ta, bây giờ sinh mạng cô ấy đang gặp nguy hiểm, tạm thời không thể tùy tiện di chuyển được nên mong mọi người đợi khoảng nửa tiếng được không?"
Các thực khách lập tức hưởng ứng: "Chúng tôi không vội, đợi lát nữa rồi ăn cũng không sao.
Có thực khách đói bụng, đang vội ăn cơm nên rời đi trước.
Xe cấp cứu tới cũng rất nhanh, Traci được khiêng lên xe, phiên dịch viên cũng đi theo cùng.
Lúc này, Tô Niệm Tinh mới kêu các đầu bếp ra sau bếp tiếp tục làm việc rồi lại miễn toàn bộ tiên cho các thực khách bị lên trễ món: "Xin lỗi mọi người vì đã để mọi người chờ lâu như thế"
Các thực khách không ngờ còn có loại chuyện tốt như vậy nữa, ngược lại bọn họ cũng bắt đầu ngại ngùng: "Chỉ đợi thêm một lúc cũng không sao, bà chủ tốn kém quá."
"Không có gì, không thể để mọi người đợi mãi được mà." Tô Niệm Tinh cười bảo bọn họ.
Có thực khách hỏi Tô Niệm Tỉnh: "Có thể cứu được cô ấy không?”
Tô Niệm Tinh thật sự không rõ cho lắm: "Nghe theo số trời đi vậy, ít nhất thì chúng ta cũng đã cố gắng rồi, cũng không có gì để hối tiếc cả."
Các thực khách dựng ngón cái lên với cô: "Đại sư, cô không chỉ xem bói rất chuẩn mà còn đẹp người đẹp nết nữa chứ, chẳng trách mà lại có nhiều người thích tới tìm cô xem bói như vậy, cô quả thật rất xứng đáng đó."
Tô Niệm Tinh nở nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận