Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 537: Thật Sự Không Có Gì To Tát Đâu

Chương 537: Thật Sự Không Có Gì To Tát ĐâuChương 537: Thật Sự Không Có Gì To Tát Đâu
Tô Niệm Tinh im lặng lắng nghe, không lên tiếng phát biểu.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng người đàn ông cũng quay về cửa hàng.
Thấy anh ta, hàng xóm láng giềng lập tức nghênh đón anh ta tiến vào: "Sao rồi? Tìm được đĩa mềm chưa?"
Thấy anh ta cứ ngơ ngác, anh Minh biết ngay anh ta bị đồng nghiệp bán đứng, tâm lý gặp phải cú sốc quá lớn, đành phải cổ vũ anh ta: "Thực ra thì lúc đi làm gặp phải chuyện như vậy thật sự rất bình thường, cậu đừng vì thế mà nghĩ quẩn. Không phải cậu ngây thơ, mà là con người trên thế gian này muôn hình vạn trạng, chúng ta không thể yêu cầu những người khác đều sống lương thiện, cho nên chỉ còn cách đề phòng người khác nhiều hơn. Sau này cậu nên cất giữ đồ đạc kỹ hơn một chút."
Những người khác cũng hùa theo: "Đúng đấy, anh Minh nói đúng. Vấp ngã một lần thì lần sau rút kinh nghiệm, cậu vẫn còn rất trẻ, chịu thiệt thòi sớm tỉnh táo sớm sẽ có lợi cho con đường sự nghiệp sau này của cậu."
Hàng xóm láng giêng không ngừng nói những lời an ủi, nhưng người đàn ông lại lộ ra nụ cười còn xấu hơn cả khóc, cười đến mức nước mắt chảy xuống.
Hàng xóm láng giềng sợ hết hồn: "Cậu đừng khóc, chuyện có là gì đâu, không phải là bị đồng nghiệp phản bội hay sao? Thật sự không có gì to tát đâu.'
Chú Hưng chỉ vào anh Minh: "Thằng nhóc này còn suýt nữa bị gái đẹp lừa đảo ấy chứ." Anh Minh chỉ vào chú Hưng: "Con trai chú ấy mới đẻ ra đã bị người ta bắt cóc, hồi trước mới tìm lại được. So với chúng tôi, chút chuyện cỏn con của cậu thật sự không đáng là bao."
Người đàn ông ngồi xuống chiếc ghế gần đó: "Không phải! Không phải là đồng nghiệp, mà là lãnh đạo! Ông ta trộm đĩa mềm của tôi!"
Hàng xóm láng giềng đều ngây người: "Hả? Tại sao lại thế?"
"Còn tại sao nữa! Thủ trưởng là gián điệp chứ sao! Nhận tiền của công ty đối thủ đánh cắp đồ vật của công ty mình. Loại người này cũng không phải là không có." Anh Minh nói bằng giọng điệu của người từng trải.
"Đây là loại thủ trưởng gì vậy? Quá vớ vẩn! Cậu cần thiết thông báo cho lãnh đạo để sa thải ông ta! Không thì sau này cậu còn làm việc kiểu gì được nữa?”
"Đúng đấy, loại người này không xứng làm lãnh đạo."
Người đàn ông lau nước mắt: "Không phải, đều tại tôi nói không rõ ràng. Không phải là lãnh đạo, mà là sếp trực thuộc của tôi lấy trộm đĩa mềm giao cho phó tổng giám đốc của công ty."
Hàng xóm láng giềng đều sợ ngây người vì diễn biến này. Nghĩa là sao? Phó tổng giám đốc là nội quỷ hả? Không thể nào? Ngay cả phó tổng giám đốc của công ty này cũng là nội quỷ, tức là công ty này sắp xong đời rồi chăng?
Thấy mọi người đều không nói lời nào, giọng điệu của người đàn ông hơi cay đắng: "Công ty chúng tôi chỉ đi theo đấu thầu mà thôi. Bởi vì công ty trúng thầu là công ty mới thành lập, chưa tuyển dụng đủ nhân viên, họ còn không biết viết hồ sơ dự án nên phó tổng giám đốc lấy đĩa mềm của tôi đưa cho họ.” "Vì sao lại thế? Ông ta có thể nói với cậu mà, vì sao lại lấy trộm? Rõ ràng là muốn ức hiếp người khác, bắt các cậu làm việc không công, hơn nữa còn trừ tiên thưởng của các cậu nữa chứ, quá thiếu đạo đức."
Người đàn ông chỉ là một nhân viên quèn, anh ta nào biết vì sao phó tổng giám đốc lại làm như vậy. Cho nên lần này anh ta đến đây là để hỏi Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cô có thể bói được lý do không?”
Tô Niệm Tinh thật sự có thể bói được. Bởi vì tổng công ty Phòng Chính Thịnh xảy ra chuyện nên muốn dùng công ty mới để đấu thầu, chẳng qua hành vi này thật sự rất thiếu đạo đức, bắt nhân viên tổng công ty làm việc để công ty con hưởng lợi.
"Công ty của anh tên là gì?"
"Tổng công ty là Phòng Chính Thịnh." Người đàn ông lập tức trả lời.
Anh Minh nhớ ra: "Phòng Chính Thịnh không phải là... công ty rác rưởi hồi trước làm hại anh Hắc, sau đó lại bắt cóc thần toán à?"
"Đúng! Chính là hắn!" Hàng xóm láng giềng suốt ngày nghe tin đồn, chuyện này đã trôi qua lâu như vậy mà bây giờ vẫn còn nhớ kỹ.
"Ôi chao, cái đầm nước này sâu lắm. Tôi thấy cậu đừng nghĩ đến chuyện lấy lại đĩa mềm nữa, việc quan trọng nhất lúc này là đổi một công ty khác. Công ty này toàn chơi mấy chiêu dơ bẩn, cậu vẫn nên tránh xa thì tốt hơn." Anh Minh võ vai người đàn ông, nhắc nhở anh ta.
Tô Niệm Tinh cũng muốn khuyên nhủ người đàn ông này nên giữ bí mật, Phòng Chính Thịnh là nơi có thể ăn tươi nuốt sống người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận