Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 427: Đại Sư, Cô Bói Cẩn Thận Giúp Tôi

Chương 427: Đại Sư, Cô Bói Cẩn Thận Giúp TôiChương 427: Đại Sư, Cô Bói Cẩn Thận Giúp Tôi
Kiếp trước có một nữ minh tinh đẻ ba đứa con trai cũng vẫn không thể gả vào nhà hào môn, nước trong hào môn còn sâu hơn tưởng tượng của cô ta rất nhiều.
Tô Niệm Tinh bắt đầu ném lục hào kim tiền quẻ, sau khi một bộ thao tác qua đi, cô cầm tay của cô gái trẻ, sau khi buông ra, cô kiềm chế lửa giận bùng lên trong đáy mắt mình, lúc nâng mắt lên nhìn, cô kêu hai người họ đợi một lúc, còn mình thì đi ra sau bếp tìm bà A Hương, kêu bà ta sang quán bên cạnh gọi điện cho giám sát Lương, bảo anh tới đây nhanh một chút.
Bà A Hương không dám chậm trễ mà quay đầu đi ra khỏi quán ăn.
Tô Niệm Tinh rửa tay rồi lại quay về gian đằng trước: "Vừa rồi trước khi xem bói tôi chưa rửa tay nên bói không được chuẩn đến vậy, để tôi bói lại thêm một lân đi.
Cô gái trẻ nghẹn họng nhìn trân trối, vừa rồi cũng đã bói tận bốn mươi phút lận, mà bây giờ lại bói thêm một lần nữa?
Ngô Tích Hào đã hơi mất kiên nhẫn rồi, anh ta đá một cước vào cái ghế đối diện, chống nạnh với vẻ rất giận dữ: "Rốt cuộc cô có thể bói ra được không?”
Tô Niệm Tinh vội vàng xin lỗi: "Quẻ tượng của cô gái trẻ này rất kỳ lạ, hình như trong bụng là song sinh mà cũng có hơi không giống, tôi phải xem kỹ lại đã.
Lời này vừa thốt ra, cả hai đã mừng ra mặt: "Thật hả?"
Cô gái trẻ vui sướng cười híp cả mắt lại: "Đại sư, cô bói cẩn thận giúp tôi, tôi đến bệnh viện khám rồi nhưng bọn họ cũng không nói tôi mang thai song sinh."
"Tôi không chắc chắn cho lắm, phải xem lại cẩn thận đã." Tô Niệm Tinh đúng lúc bổ sung.
Lần này, hai người cũng không gấp nữa: "Được, cô cứ từ từ mà xem."
Cô gái trẻ thâm nghĩ: Chỉ cần có một thai là con trai vậy cha mẹ chồng chắc chắn sẽ đồng ý cho cô ta vào cửa, xác suất thành công đã cao hơn trước đó gấp đôi, thật tốt quá rồi.
Tô Niệm Tinh ném lục hào kim tiền quẻ xong, đang bói chữ được một nửa thì giám sát Lương đi vào trong.
Tô Niệm Tinh sợ giám sát Lương bại lộ thân phận nên đánh đòn phủ đầu, chủ động chào hỏi đối phương: "Lão Lương!"
Những người khác ở trong tiệm đều nhìn cô với vẻ ngạc nhiên, đến ngay cả bản thân giám sát Lương cũng bị một tiếng "lão Lương" này của cô làm cho ngớ người. Anh mới hai mươi tám tuổi thôi, vẫn chưa già đến vậy đi?
Tô Niệm Tinh lại không đợi giám sát Lương kịp cho ra một phản ứng nào đã sắp xếp chỗ ngồi cho anh ngay đối diện với thai phụ kia. Như vậy cũng thuận tiện cho anh quan sát tướng mạo của thai phụ, cô vỗ vào vai anh, bộ dáng anh em tốt của anh: "Cũng đã rất lâu rồi không thấy anh tới quán, mau ngồi xuống thử sản phẩm mới của quán chúng tôi đi."
Cô quay đầu ra hiệu cho bà A Hương mang một cốc trà sữa lên.
A Trân nghi ngờ, từ khi nào mà bà A Hương bắt đầu ra gian trước pha trà sữa vậy?
Sao cô ta càng ngày càng không hiểu chị chủ thế nhỉ?
Nhân viên trong quán đều cảm thấy hôm nay chị chủ quán có hơi kỳ lạ nhưng lại không nói ra được lạ ở đâu.
Giám sát Lương nhìn bàn tay đặt trên vai mình của Tô Niệm Tinh, lại thuận theo cánh tay nhìn về phía mặt cô, cuối cùng thì tầm nhìn chuyển về phía thai phụ đối diện và đoán ra được dụng ý của cô.
Tô Niệm Tinh quay lưng lại với thai phụ mà nháy mắt ra hiệu cho giám sát Lương.
Tuy rằng giám sát Lương không hiểu rõ tại sao cô muốn anh trông chừng thai phụ này nhưng anh vẫn gật đầu với vẻ hơi thản nhiên.
Sau khi sắp xếp xong xuôi, Tô Niệm Tinh lại tiếp xem bói cho thai phụ: "Thật xin lỗi, là tôi xem sai, chỉ là thai một thôi, cô có thể gả vào nhà hào môn được hay không cũng không hề liên quan gì đến giới tính của đứa trẻ hết."
Cô gái trẻ không hiểu cho lắm: "Cô có thể nói rõ hơn một chút được không?”
"Cô muốn gả vào nhà hào môn sẽ khá trắc trở nhưng không liên quan gì đến đứa bé cả, có khả năng giữa chừng sẽ vì chuyện khác mà khiến các cô thay đổi suy nghĩ." Tô Niệm Tinh nhún vai: "Cô vẫn nên dưỡng thai cẩn thận đi? Thái thai đã lớn như vậy rồi."
Cô gái trẻ không nghe ra được ý ngầm trong lời nói của Tô Niệm Tinh, cô ta nhìn về phía bạn trai với vẻ khó tin: 'Không phải cha mẹ anh đã nói rõ rồi sao, nếu em mang thai con trai thì bọn họ sẽ đồng ý cho anh lấy em cơ mà? Tại sao lại còn có trắc trở gì ở đây nữa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận