Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 86: Tại Sao Vậy

Chương 86: Tại Sao VậyChương 86: Tại Sao Vậy
Nhưng có một tối, bà tư thậm chí còn gọi điện đến nhà để tán tỉnh chim chuột với chồng bà ta, đứa con trai của bà ta nghe được mới hỏi cha mình có mấy honey. Bà ta thật sự không thể nhịn nổi nữa, muốn hỏi Tô Niệm Tinh, nếu bà ta ly hôn thì có thể lấy được quyền nuôi dưỡng con trai không?
Vừa nhìn đã biết người phụ nữ này là một người vợ hiền mẹ tốt, được thừa hưởng nền giáo dục truyền thống. Bà ta đã tiêu tốn phần lớn tâm tư của mình lên gia đình và con cái mà không có thời gian để nâng cao bản thân, ép bản thân biến thành một người phụ nữ luống tuổi.
Những đánh đổi của bà ta cũng không nhận lại được sự tôn trọng của người chồng, thậm chí chỉ đổi lại sự chà đạp vô tình, cuối cùng thì bà ta cũng không thể nhịn được nữa, không muốn phải chấp nhận sự không chung thủy của người chồng, với độ tuổi hiện giờ của bà ta cũng không có khả năng đẻ tiếp nữa nên chỉ muốn lấy con về.
Tô Niệm Tinh xem chỉ tay cho bà ta xong lại thở dài, nói: "Bà quả thật có thể giành được quyên nuôi dưỡng đấy, tài sản của chồng bà cũng là tài sản kiếm được sau khi hai người kết hôn cho nên thuộc loại tài sản chung của hai vợ chồng, bà có thể được chia một nửa tài sản của ông ta.
Hiện giờ con trai của bà đã bảy tuổi rồi, thẩm phán sẽ hỏi ý kiến của cậu bé, cậu bé cũng bằng lòng đến sống chung với bà, nhưng kết quả của bà cũng không được tốt bao nhiêu đâu."
Người phụ nữ vừa nghe đến việc mình có thể giành được quyền nuôi con là vẻ mặt lập tức mừng rỡ, nhưng khi nghe đến một câu cuối cùng, bà ta lại vô cùng hoang mang: “Tại sao vậy?”
"Sau khi lấy được tài sản, bà sẽ gửi toàn bộ tiền vào trong ngân hàng. Hiện giờ trông khoản tiên đó có vẻ rất nhiêu nhưng nuôi nấng con trai bà sẽ tiêu tốn hết hơn phân nửa khoản tiền ấy, hơn nữa tiền rất dễ mất giá, bà lại không giỏi quản lý tài sản, lại không ra ngoài làm việc.
Trong khoảng thời gian cậu bé trưởng thành, khoản tiết kiệm của bà sẽ ngày một giảm đi, nhưng chồng trước của bà thì lại rất ăn nên làm ra. Sau khi tái hôn, ông ta lại đẻ thêm hai đứa con trai nữa.
Vì muốn có thêm tài sản nên con trai bà sẽ quả quyết vứt bỏ bà, quay về phía chồng cũ của bà."
Tô Niệm Tinh biết sự thật rất tàn khốc nhưng trên đời này có rất nhiều chuyện bất công. Không tin thì cứ nhìn mấy phú hào ở Hương Giang này mà xem, gần như mỗi một người đều phản bội vợ cả của mình để lấy bà hai, bà ta.
Nhưng sự nghiệp của bọn họ thì vẫn phất lên như diều gặp gió, chứ chẳng thấy ai vì thay vợ mà chuyện làm ăn lụn bại cả, tác dụng của người vợ hiền còn lâu mới lớn lao như bọn họ tưởng tượng.
Rất nhiều người phụ nữ trông mong tên đàn ông cặn bã sau khi ly hôn, sự nghiệp sẽ trượt dốc dài dài, không có tiền thì bồ nhí cũng sẽ cách xa bọn họ mà thôi, nhưng hiện thực thường cũng không như vậy, ít nhất thì là với người phụ nữ tới xem bói này, thứ mà bà ta cầm cũng không phải kịch bản sảng văn.
Ngay khi bà ta tiêu tốn hết toàn bộ tâm tư lên sự nghiệp, bà ta đã từ bỏ tiến bộ và đánh mất gia đình. Con trai bà ta thừa hưởng gen của người chồng lại càng xem trọng tiên bạc hơn, gân gũi với cha mình hơn cũng là chuyện bình thường. Ở trong thành phố có nhịp sống nhanh này, bọn họ chỉ bàn đến lợi ích mà thôi.
Trên gương mặt người phụ nữ viết đây vẻ đau thương, bà ta dường như khó có thể chấp nhận được kết cục này, lòng bàn tay của bà ta che nửa gương mặt, đôi tay ấy vì quanh năm nấu cơm nên không thể tránh khỏi đã mất đi vẻ đẹp mắt, chỉ để lại những dấu vết chai thô và già nua của cuộc sống.
Bà ta buồn bã cúi đầu, giọng nói rất nhỏ: "Tại sao? Từ nhỏ đến lớn nó đều do một tay tôi chăm sóc, cha nó cũng không thèm quan tâm hỏi han lấy một câu, chỉ biết đến công ty của anh ta và ở bên ngoài phong lưu vui vẻ. Tại sao nó lại thích cha nó hơn cơ chứ?”
Đương nhiên video ba phút mà Tô Niệm Tinh xem được cũng không thể xem hết được hình thức chung sống của gia đình bà ta nhưng nhìn bộ dáng toàn tâm toàn ý bảo vệ con cái này của bà ta cũng có thể đoán ra được đây là một người mẹ sẵn sàng đánh đổi tất cả vì con cái.
Cô buông tay: "Lúc nhỏ bà quản lý cậu bé quá nghiêm ngặt, từ nhỏ cậu bé đã không thể phản kháng được bà nhưng đợi khi nó lớn lên, hiển nhiên sẽ rời khỏi bà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận