Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 456: Cô Quả Thật Trông Không Giống Một Thần Toán Cho Lắm

Chương 456: Cô Quả Thật Trông Không Giống Một Thần Toán Cho LắmChương 456: Cô Quả Thật Trông Không Giống Một Thần Toán Cho Lắm
Tô Niệm Tinh tò mò hỏi: "Tại sao không làm một trận PK ấy?"
Kiếp trước cô đã từng xem rất nhiều tiết mục dạng PK, tỷ suất xem đài cũng rất cao luôn đấy nhé.
Chàng trai trẻ lộ ra ánh mắt khen ngợi dành cho cô, nhưng anh ta vẫn thành thật trả lời: "Kiến nghị của cô rất hay nhưng chỗ chúng tôi làm tiết mục mới, dự toán có hạn, nếu như tổ chức trận PK thì phí giám chế sẽ rất cao, cho nên cứ ghi hình lần lượt từng người một trước, nếu như tỷ suất xem đài không tồi thì sau này chúng tôi có khả năng sẽ tổ chức PK."
Anh ta nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ chờ mong: "Cô có đồng ý tham gia không?”
Tô Niệm Tinh còn chưa kịp trả lời thì các hàng xóm đã nôn nóng trả lời hộ cô: "Đương nhiên là phải tham gia rồi! Sau khi lên tivi, danh khí của cô ấy sẽ càng vượng hơn, tín đồ cũng sẽ nhiều hơn nữa."
Anh Minh kêu mọi người đừng giục cô: "Cô ấy tự có suy nghĩ riêng của mình, các người tôn trọng ý kiến của cô một chút đi."
Lên tivi đối với Tô Niệm Tinh mà nói hiển nhiên chính là một chuyện tốt có cầu cũng chẳng được, cô cũng từng chấp nhận phỏng vấn của đài truyền hình nhưng chỉ lộ mặt trên tivi có mười mấy giây mà thôi.
Nếu như có một tiết mục ghi lại quá trình bói toán của cô vậy nhất định có thể tăng danh khí của cô lên, nhưng cô vẫn còn rất nhiều khách hàng đang đợi xem bói nữa, cho nên vẫn có vài vấn đề nhất định phải hỏi cho rõ ràng trước đã. "Các anh ghi hình một kỳ mất bao lâu? Tôi phải xem bói cho bao nhiêu người? Một ngày tôi chỉ có thể xem quẻ cho ba người, nhiêu hơn thì không xem được đâu."
Chàng trai trẻ là một chuyên gia vạch kế hoạch: "Cô là khách mời áp trục thứ ba, thời gian ghi hình đại khái là bảy ngày. Chúng tôi sẽ sắp xếp khoảng sáu người cho nên ngắn nhất cũng phải bói xong trong vòng ba ngày đi, như vậy được chứ?"
Nếu chỉ đẩy lùi ba ngày vậy vẫn có thể chấp nhận được, Tô Niệm Tinh gật đầu đồng ý: "Được."
Chàng trai trẻ lấy hợp đồng ra rồi kêu cô ký tên.
Tô Niệm Tinh không hiểu văn kiện pháp luật cho lắm: "Tôi phải nhờ người xem qua hợp đồng hộ mình, xác định không có sai lầm gì thì mới ký sau."
Chàng trai trẻ gật đầu: "Vậy ngày mai tôi sẽ qua đây sau."
Các hàng xóm láng giềng thấy bọn họ đã bàn xong chuyện mới hỏi chàng trai trẻ: "Các cậu đã tìm bao nhiêu khách mời vậy? Có thể mời được Trương Câu Lâm không?”
Ngược lại, chàng trai trẻ cũng là một người thành thật: "Chúng tôi sẽ bắt đầu ghi hình vào tuần sau, nếu như tỷ suất xem đài cao thì chúng tôi sẽ tìm thêm các khách mời khác. Còn nếu tỷ suất xem đài không lý tưởng thì có khả năng bên trên sẽ hủy bỏ tiết mục. Về phân Trương Câu Lâm, sức khỏe của ông ấy không được tốt cho lắm nên có khả năng sẽ không tham gia."
Tô Niệm Tinh thầm nghĩ, không phải chương trình này muốn nhờ vào nhiệt độ của vụ cô bị bắt cóc, cho nên mới kêu cô làm khách mời của ba kỳ đầu đấy chứ?
Cô càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của mình là đúng. Sau khi tiễn chàng trai trẻ đi, các hàng xóm lại túm tụm xung quanh Tô Niệm Tinh.
"Tô thần toán, cô nhất định phải thể hiện cho tốt vào đấy nhé, để mấy người không mê tín kia biết trên đời này vẫn còn có thần toán."
"Đại sư, nhất định phải khiến Vịnh Đồng La chúng ta nở mày nở mặt."
Tô Niệm Tinh dở khóc dở cười.
Chỉ là một tiết mục mà thôi, sao còn kéo cả mặt mũi thể diện vào đây nữa vậy?
"Tốt nhất là chương trình phát sóng dài kỳ đi, đến khi ấy sẽ có rất nhiều người tới tìm cô xem bói. Có lẽ người nước ngoài cũng sẽ tới tìm cô, đến khi ấy cô nổi cả trong lẫn ngoài nước rồi đấy nhé."
Tô Niệm Tinh thấy bọn họ càng nói càng phi lý mới không nhịn được mà đỡ trán: "Tôi bói toán linh cũng không có nghĩa đài truyền hình sẽ ký hợp đồng với tôi. Mấy chương trình tạp kỹ này cần phải có cảm giác tạp kỹ, tôi chưa từng ghi hình bao giờ, cũng không biết tạo ra bầu không khí hài kịch cho lắm đâu."
Nói thật thì cô không phải một người có thể mua vui cho mọi người, vừa không có tế bào hài hước vừa không có nên móng văn hóa phong phú, cô chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa.
Anh Minh quan sát cô: "Cô quả thật trông không giống một thần toán cho lắm."
Bà A Cam thân là một người hâm mộ trung thành của Tô Niệm Tinh lập tức mắng anh ta: “A Minh, cậu nói lung tung gì thế? Còn có thần toán tử nào bói toán chuẩn hơn cả Tô thần toán nữa sao? Cậu tìm ra đây xem nào! Kêu người đó so một trận với Tô thân đoán xeml"
Bạn cần đăng nhập để bình luận