Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 613: Cô Có Muốn Đi Xem Không

Chương 613: Cô Có Muốn Đi Xem KhôngChương 613: Cô Có Muốn Đi Xem Không
Vị nữ cảnh sát này vẫn luôn phụ trách công việc văn chức nhưng lần này người chết nhiều quá nên văn chức cũng bị phái ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
Nhìn thấy Tô Niệm Tinh, cô ta hơi sững sờ mất vài giây: "Cô chính là Tô thân toán phải không, tôi đã từng đọc báo về cô rồi, không ngờ cô lại trẻ như vậy đấy."
Trên báo toàn dùng ảnh đen trắng lại còn rất nhòe nên không thể nhìn rõ được độ tuổi thật, chẳng qua, lúc đưa bài cũng có nói về tuổi tác của cô, có khả năng là đối phương không để ý đến mà thôi.
Tô Niệm Tinh cong khóe môi lên: "Tôi tới góp vui thôi, nếu thật sự có thể bói ra được nguyên nhân vậy nói không chừng có thể lấy được tiên hoa hồng một trăm vạn."
Đại khái thì đây là lân đầu tiên madam được gặp một tiên sinh đoán mệnh khiêm tốn như thế nên hơi sững sờ. Cô ta ngẩng đầu nhìn bộ dáng chỉ điểm giang sơn của những đại sư đoán mệnh khác, trong lúc nhất thời cũng không biết lời cô nói là thật hay chỉ là khiêm tốn mà thôi.
Những người khác đã nôn nóng đi tới đồn cảnh sát Cửu Long xem nạn nhân rồi.
Madam nhắc nhở cô: "Cô có muốn đi xem không?”
Tô Niệm Tinh trông thấy có nhiều người ngồi xe như vậy, đến khi đó có khả năng cô không có cách nào chuyên tâm xem bói cho nạn nhân được, cho nên cô đưa ra đề nghị muốn được gặp người nhà của nạn nhân.
Madam sững sờ mất vài giây: "Được thì được thôi, nhưng bọn họ có đồng ý gặp cô hay không thì tôi cũng không biết đâu."
Mấy gia đình nạn nhân này đều rất kích động, phía cảnh sát chậm trễ mãi vẫn chưa tra ra được nguyên nhân, Quách Xương Thắng còn dụ nhiều người tới như vậy nữa lại càng khiến bọn họ bất an hơn.
Tô Niệm Tinh nở nụ cười: "Không sao, cô cứ làm phiên dịch viên cho tôi là được, việc còn lại cứ để tôi lo."
Madam ở đẳng trước dẫn đường, vừa đi vừa giải thích với cô vê thời gian tử vong của mấy nạn nhân này: "Người chết đầu tiên là vào hôm mùng hai tết, kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy anh ta trúng độc mà chết. Nhưng điều kỳ lạ là khi ấy tất cả mọi người đều đang ăn tiệc chung với nhau, chỉ có đúng một mình anh ta là trúng độc.”
Tô Niệm Tinh ngẩn người, người mà cô ta đang nói chắc hẳn là Kim Trụ đi, vậy mà đối phương lại thật sự trúng độc bỏ mình rồi, cô nhíu mày: "Có tra ra được nguồn gốc trúng độc không?”
Madam lắc đầu: "Chúng tôi đã điều tra cả gia đình nạn nhân rồi. Trước khi nạn nhân ăn cỗ chỉ uống mỗi nước, nhưng làm sao có khả năng nước có độc được chứ, hơn nữa nước đó còn do chính mẹ anh ta rót cho anh ta nữa. Mẹ anh ta thương đứa con trai bảo bối này như vậy, không có khả năng đích thân ra tay hạ độc con trai mình đến chết được đâu."
Tô Niệm Tinh nghĩ đến tiếng gào khóc như xé gan xé ruột của bà Kim hôm ấy, quả đúng là không có khả năng giết con trai cho lắm.
Madam lại thở dài một tiếng: "Cho nên phía cảnh sát nghi ngờ có thể anh ta đã dùng nhầm loại thức ăn khác dẫn đến trúng độc. Món ăn này không có trên bàn cỗ mà có khả năng được người khác đưa cho anh ta."
Tô Niệm Tinh gật đầu, có lý đấy, cô quay đầu đáp: "Các cô nghi ngờ Suy Tử Vân sao?"
Madam thấy cô thậm chí còn biết cả Suy Tử Vân lại không nhịn được mà trợn to mắt.
Tô Niệm Tỉnh giải thích: "Hôm mùng hai tết đó tôi có mặt ở hiện trường và trông thấy Kim Trụ chết vì độc. Lúc đó bà Kim cảm thấy là vì con dâu đã múc thức ăn cho Suy Tử Vân mới dẫn đến chuyện con trai bỏ mạng. Phía cảnh sát các cô nói thế nào? Đã điều tra ra được chưa?"
Madam lắc đầu: 'Suy Tử Vân gì đó đều là mấy lời không có văn cứ, phía cảnh sát chúng tôi đã theo dõi anh ta vài ngày rồi, anh ta rất ít khi ra ngoài, nhưng thôn dân vẫn liên tục có người chết. Nếu hung thủ thật sự là anh ta vậy tôi chỉ có thể nói thủ đoạn hạ độc của anh ta thật sự rất cao."
Nếu Suy Tử Vân không bước ra khỏi nhà mà vẫn có thể hạ độc hại chết người vậy đúng là rất đáng sợ rồi.
Trong lúc hai người nói chuyện đã đến nhà Kim Trụ.
Bà Kim cũng không có ở nhà, sau khi nghe nói Kim Trụ chết, bà ta đã có hơi điên điên khùng khùng, thi thoảng lại chạy ra mộ nhìn con trai. Ngược lại, vợ của Kim Trụ lại có ở nhà, thật ra nếu là trước đây thì cô ta nên ra ngoài làm công rồi nhưng chồng vừa mới chết, mối quan hệ giữa chồng với cô ta vẫn luôn không tồi nên không có lòng dạ đi kiếm tiền cũng là chuyện rất bình thường.
Trông thấy có khách tới nhà, vợ Kim Trụ mời bọn họ ngồi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận