Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 701: Cô Không Sao Chứ

Chương 701: Cô Không Sao ChứChương 701: Cô Không Sao Chứ
Tô Niệm Tỉnh hiểu rồi, chẳng trách mãi mà chẳng thấy bóng dáng của anh đâu, trời đã sắp tối rồi mà vẫn còn phải đi điều tra án, thật vất vả quá.
Hôn lễ được tiến hành rất thuận lợi, Quách Vân Khởi còn giới thiệu Tô Niệm Tinh cho Trịnh Hạm Ninh làm quen.
Trịnh Hạm Ninh lớn lên cũng không xinh đẹp cho lắm, dáng vẻ trông rất bình thường, cũng rất ôn hòa, nhưng cô ta lại mang tới cho người một loại cảm giác rất thoải mái.
Trịnh Hạm Ninh bắt tay Tô Niệm Tinh, thuận tiện nhắc nhở cô ngày mai đến công ty họp: "Cuộc họp đầu tiên giữa các cổ đông sẽ bàn về trọng điểm công việc tiếp theo."
Tô Niệm Tinh gật đầu đồng ý: "Được."
Tô Niệm Tinh thấy cô ta với Quách Vân Khởi ở chung rất bình đạm, đôi bên tôn trọng lẫn nhau, như vậy cũng rất tốt.
Tham gia tiệc cưới xong, Quách Vân Khởi kêu tài xế chở cô vê.
Tô Niệm Tinh chần chừ: "Vậy anh thì sao?"
"Tôi ngồi xe của Hạm Ninh, giám sát Lương đặc biệt ủy thác cho tôi đưa cô bình an vô sự đấy." Quách Vân Khởi vỗ lên vai cô kêu cô không cần để ý.
Tô Niệm Tinh hiểu rồi.
Ngày hôm sau, cô đến công ty mới tham gia cuộc họp.
Trịnh Hạm Ninh là người chủ trì, Trịnh Thế Khang thân là cổ đông của Trịnh thị tham gia cuộc họp, Quách Vân Khởi cũng ở đây.
"Ý của tôi chính là biến Lệ Chi Oa thành thắng cảnh du lịch. Đầu tiên, tôi quyết định xây một khách sạn nghỉ dưỡng, như vậy có thể chứa được nhiều nguồn khách hơn, sáu tỷ đầu tư của Trịnh thị sẽ được dùng để xây dựng tòa nhà này.
Thứ hai là quy phạm về nông gia nhạc. Diện tích đất ở Lệ Chi Viên rất lớn, có thể xây thêm mấy ngôi nhà tranh ở trong vườn rồi nối điện, như vậy, du khách vừa có thể được trải nghiệm niềm vui hái quả, vừa có thể trải nghiệm cuộc sống sinh thái. Đương nhiên, các nông gia nhạc ban đầu cũng không thể bỏ qua, chúng ta có thể hợp tác với các thôn dân, bọn họ sẽ ký hợp đồng với Lệ Chi Viên của chúng ta, mỗi năm đều phải trả tiên thuê.
Thứ ba là mộ tổ tiên. Theo như trước đấy thì khu đất này đã được áp dụng hình thức bán đấu giá và được người mua lại với giá cao."
Phương hướng chung không có vấn đề gì cả, phía bên Trịnh Thế Khang cũng không đưa ra ý kiến bất đồng nào hết.
Quách Vân Khởi kêu Tô Niệm Tinh bói cho Trịnh Hạm Ninh một quẻ rồi hãy quyết định sau.
Trịnh Hạm Ninh hơi sững sờ: "Được."
Trịnh Thế Khang liếc mắt nhìn anh ta với vẻ chế nhạo nhưng cũng không nói gì hết.
Tô Niệm Tinh bói cho Trịnh Hạm Ninh một quẻ, hạng mục không gặp bất cứ trở ngại nào hết, kế hoạch này cũng khá thuận lợi.
Sau khi họp xong, Tô Niệm Tinh trở về quán ăn ở đường Russell trước, Lily vẫn tới đi làm như thường.
Tô Niệm Tinh có hơi ngạc nhiên.
A Hỉ thì giải thích: "Mẹ ruột của cô ấy lo cô ấy bị người nhà kia quấn lấy nên kêu cô ấy qua bên này đi làm. Nhưng bà ấy vẫn hơi không yên lòng cho nên tôi đành cho cô ấy ra sau bếp giúp việc."
Đây chính là lý do tại sao anh ta lại qua đây lau bàn, còn Lily thì ở trong bếp.
Tô Niệm Tinh đứng trước quầy thu ngân thu tiền, đợi thực khách dần vơi bớt, Lily mới có thời gian rảnh ngồi xuống.
"Cô không sao chứ?" Lily trông thấy hai mắt cô ta đỏ hoe mà hơi lo lắng.
Lily lắc đầu: "Tôi không sao, chỉ thấy lo cho mẹ tôi thôi, sức khỏe của bà ấy không tốt cho lắm, lỡ như cãi nhau với bọn họ mà ngất xỉu thì phải làm sao?"
Tô Niệm Tinh vỗ lên vai cô ta: "Không sao, bây giờ cả người bà ấy đều là sức mạnh cả, nếu như cô không để cho bà ấy trút giận thì rất dễ nhịn nhục thành bệnh đấy. Cơ thể bà ấy vốn không có bệnh gì lớn cả, chỉ là lo nghĩ nhiều quá, lại thêm tự trách nên mới thành ra như vậy thôi."
Lily chợt hiểu ra, cô ta có hơi áy náy: "Tôi lại không nghĩ đến chuyện này."
"Cũng không thể trách cô mà." Tô Niệm Tinh nhìn ra được Lily rất vui vẻ khi tìm lại được mẹ ruột của mình. Giữa bọn họ đã có nền móng tình cảm rồi, cô ta lo lắng cho sức khỏe của mẹ ruột cũng là chuyện hợp tình hợp lý cả thôi.
An ủi Lily xong, Tô Niệm Tinh lại trở về quán ăn ở đường Paterson.
Rõ ràng đã qua giờ cao điểm rồi nhưng trong quán ăn vẫn chật ních hàng xóm, hình như bọn họ đang thảo luận chuyện gì đó.
Trông thấy cô qua đây, A Trân lập tức giơ tờ báo trong tay: "Chị chủ, có chuyện lớn rồi."
Tô Niệm Tinh cho rằng tờ báo hôm nay sẽ đăng ảnh cô tham gia hôn lễ hào môn của Quách Vân Khởi chứ, nhưng không ngờ lại không phải. "Diệp Thắng Thiên đã vượt ngục rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận